SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 487

– Chiếc xe này chẳng khác gì đống phế thải trung sĩ ạ.
– Đây là xe của cảnh sát bang. Hãy tỏ ra tôn trọng một chút nhà văn ạ.
– Thế thì đây là một xe rác bang. Tôi mở nhạc nhé?
– Trong mơ cũng không được làm như vậy, thưa nhà văn. Chúng ta đang

trong cuộc điều tra, chứ không phải đang lái xe đi tán gái.

– Anh biết không, tôi sẽ viết trong sách của tôi rằng anh lái xe chẳng

khác gì một lão già đáng thương.

– Thôi bật nhạc lên đi, nhà văn. Bật to hết cỡ lên. Tôi không muốn phải

nghe anh nói cho đến khi nào tới nơi.

Tôi cười.
– Được đấy, anh nhắc lại cho tôi tên viên cảnh sát với… là Darren…
– …Wanslow. Ông ta là cảnh sát ở Sagamore. Ông ta là người được gọi

báo khi người đánh cá tìm thấy xác ô tô của Luther.

– Xe Chevrolet Monte Carlo màu đen à?
– Chính xác.
– Điên nhỉ! Tại sao không có ai gắn kết câu chuyện lại?
– Làm sao mà tôi biết được. Đó chính là điều chúng ta cần làm sáng tỏ.
– Tay Wanslow này bây giờ thế nào rồi?
– Ông ta về hưu được vài năm rồi. Hiện tại, ông ta trông coi một xưởng

sửa chữa ô tô cùng với người cháu. Này, anh đang ghi âm đấy à?

– Vâng. Thế hôm qua, anh nói gì với Wanslow trong điện thoại thế?
– Không có gì nhiều. Dường như ông ta ngạc nhiên vì cú điện thoại của

tôi. Ông ta nói ban ngày có thể gặp ông ta tại xưởng sửa chữa ô tô.

– Thế tại sao anh không thẩm vấn ông ta qua điện thoại?
– Không có gì tốt hơn bằng nói chuyện trực tiếp, nhìn tận mặt, nhà văn

ạ. Điện thoại quá vô nhân tính. Điện thoại chỉ để cho người dở như kiểu
anh thôi.

Xưởng ô tô nằm ngay trên đường rẽ vào Sagamore. Chúng tôi thấy

Wanslow đang chúi đầu vào cỗ máy của chiếc Buick cũ. Ông ta đuổi người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.