SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 50

– Được rồi, tôi hứa. Benjamin này, rốt cuộc việc khám xét ngôi nhà có

mang lại được kết quả gì không?

– Không. Cảnh sát không tìm thấy gì. Chính vì vậy mà chúng ta được tự

do vào nhà.

Roth ra về còn tôi bước vào ngôi nhà thênh thang không bóng người. Tôi

xoay khóa cửa phía sau lưng và tiến thẳng về phía phòng làm việc, đi tìm
chiếc hộp gỗ trứ danh kia, nhưng nó không còn ở đó nữa. Không biết Harry
đã làm gì với nó? Tôi rất muốn có nó nên đã đi tìm khắp các giá sách từ
phòng làm việc tới phòng khách, chú ý đến từng chi tiết nhỏ có thể giúp tôi
hiểu được chuyện gì đã xảy ra ở đây vào năm 1975. Phải chăng Nola
Kellergan đã bị sát hại tại một trong những căn phòng ở đây?

Cuối cùng tôi cũng thấy mấy cuốn album mà tôi chưa thấy bao giờ hay

chưa bao giờ để ý tới. Tôi mở ngẫu nhiên một cuốn, bên trong là những bức
ảnh Harry và tôi chụp hồi tôi học đại học. Trên lớp, trong phòng đấm bốc,
trên sân trường, trong tiệm ăn nơi chúng tôi thường xuyên gặp nhau. Thậm
chí còn có cả ảnh chụp buổi lễ trao bằng tốt nghiệp của tôi. Cuốn album
tiếp theo chứa đầy những bài báo cắt ra từ tạp chí viết về tôi và về cuốn
sách của tôi. Một số đoạn được đánh dấu bằng bút đỏ, hay được gạch chân;
vào lúc đó, tôi nhận ra Harry từ lâu luôn dõi sát theo những bước đi của tôi,
lưu giữ thận trọng tất cả những gì liên quan đến hành trình ấy. Thậm chí tôi
còn thấy một đoạn trích cắt ra từ một tờ báo của Montclair cách đây một
năm rưỡi kể lại buổi lễ tổ chức vinh danh tôi ở trường Felton, nơi tôi học
cấp ba. Quá say mê với thành công rực rỡ của tôi, nhà trường thấy tôi xứng
đáng được tổ chức cho một buổi lễ tôn vinh đình đám.

Buổi lễ được long trọng khai mạc vào một chiều thứ Bảy trong sân chính

của trường, khoảng sân đó do học sinh, cựu học sinh và các nhà báo địa
phương chọn ra. Ai nấy tràn trề hạnh phúc, rạng rỡ ngồi sát bên nhau trên
những chiếc ghế gấp đối diện với một tấm thảm lớn mà sau bài diễn văn
hùng hồn, ông hiệu trường đã kéo xuống, để lộ ra chiếc tủ kính lớn, có
trang trí dòng chữ Tôn vinh Marcus Goldman, được gọi là “Siêu Nhân“,
học sinh của trường từ 1993 đến 1998
, còn bên trong tủ kính, trưng bày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.