SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 52

hai thập kỉ nay, trường Felton không có đội đánh bóng crosse giỏi, đến nỗi
chả có học sinh nào muốn đăng kí tham gia. từ lâu, những học sinh đăng kí
học môn này toàn là học sinh bị trượt tất cả các môn học hoặc đến muộn
vào ngày đăng kí. Vậy là tôi đã đăng kí gia nhập một đội thể thao đang ở
đáy vực, chẳng có chiến thắng nào và vô cùng hậu đậu, nhưng chính điều
này lại mang vinh quang về cho tôi. Với hi vọng được đội bóng đá cho
nhập cuộc vớt vào giữa mùa, nên tôi cố gắng lập nhiều thành tích thể thao
để thu hút sự chú ý của mọi người: tôi tập luyện với một động lực chưa
từng có từ trước đến nay và chỉ trong hai tuần, huấn luyện viên của chúng
tôi đã thấy trong tôi tiềm ẩn một ngôi sao lớn của đội mà ông đã chờ đợi từ
lâu. Ngay lập tức tôi được bầu làm đội trưởng. Không cần phải cố gắng
nhiều để người ta coi tôi là tay đánh bóng crosse giỏi nhất trong lịch sử của
trường. Tôi phá vỡ mọi kỉ lục ghi bàn từ hai mươi năm trở lại đây chẳng
chút khó khăn nào quá dễ dàng vì chiến công này, tên tôi được ghi trên
bảng danh dự của nhà trường, điều chưa bao giờ xảy ra đối với học sinh
vừa mới vào năm đầu của cấp ba. Thành tích đó ngay lập tức đã gây ấn
tượng cho bạn bè tôi và lôi cuốn sự quan tâm của giáo viên: qua kinh
nghiệm này, tôi rút ra bài học rằng để trở thành siêu nhân, chỉ cần phải điều
chỉnh lại mối quan hệ tương quan với người khác; rốt cuộc, mọi thứ chỉ là
làm thế nào để thể hiện ra bên ngoài cho có vẻ là như vậy mà thôi.

Tôi nhanh chóng nắm được luật chơi. Hiển nhiên, từ kinh nghiệm trên,

tôi không còn nghĩ đến chuyện bỏ đội bóng crosse nữa, ám ảnh duy nhất
của tôi là bằng mọi biện pháp phải trở thành người đứng đầu; phải là ánh
sáng, là tấm gương bằng mọi giá. Lúc đó nhà trường cũng tổ chức cuộc thi
đề tài nghiên cứu cá nhân về các môn khoa học. Một đứa dịch hạch nào đó
tên là Sally quá siêu bẩn đã đoạt giải, và ở cuộc thi đó, tôi đứng ở tận vị trí
thứ mười sáu. Ngày trao giải, tại phòng thu thanh của trường, tôi đã tự dàn
xếp để được phát biểu và đã tự bịa ra cả một câu chuyện về những ngày
cuối tuần hoàn toàn dành hết mình cho hoạt động tình nguyện vì những
người bị thiểu năng trí tuệ. Chính vì vậy mà dự án của tôi không được tiến
hành đúng tiến độ. Tôi kết luận, với đôi mắt sáng lấp lánh vì những giọt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.