SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 555

– Giời ơi, cậu chuẩn bị đi chơi, chứ có phải chuẩn bị cưới đâu mà lo,

Marc. Cậu chỉ đi uống có cốc nước với một cô gái xinh đẹp, cô ấy thích cậu
mà cậu cũng thích cô ấy. Rồi cậu sẽ thấy có còn luống điện nào chạy giữa
hai người nữa không thì rõ.

– Thế sau khi uống nước xong thì làm gì?
– Tớ đã đặt sẵn cho cậu bàn ăn ở tiệm ăn của Ý cực hiện đại, không xa

quầy bar chỗ uống nước. Tớ sẽ gửi địa chỉ qua tin nhắn cho cậu.

Tôi mỉm cười.
– Nếu không có cậu thì tớ biết làm thế nào hả Doug?
– Thì bạn bè là để giúp đỡ nhau chứ còn gì nữa!
Đúng lúc đó, di động của tôi đổ chuông. Hẳn là tôi sẽ không nhấc máy

nếu như không nhìn thấy trên màn hình điện thoại hiện ra tên Gahalowood.

– A lô, trung sĩ à, thật vui khi được nghe tiếng anh.
Tiếng nói ở đầu đây bên kia rất khó nghe.
– Chào nhà văn, tôi rất tiếc là phải gọi làm phiền anh…
– Không, không, anh không hề làm phiền tôi tí nào.
Gahalowood có vẻ rất bối rối, anh ta nói với tôi:
– Thưa nhà văn, tôi nghĩ chúng ta đang gặp vấn đề.
– Có chuyện gì à?
– Chuyện về mẹ của Nola Kellergan. Trong sách của anh, anh kể là bà ta

đánh đập con gái.

– Louisa Kellergan, vâng. Thế có chuyện gì vậy?
– Có vào mạng bây giờ được không? Tôi phải gửi cho anh một email.
Tôi chạy vào phòng khách bật máy tính. Tôi vào hòm thư trong khi vẫn

cầm điện thoại nói chuyện với Gahalowood. Anh ta vừa gửi cho tôi một
bức ảnh.

– Cái gì thế ? Tôi hỏi. Anh bắt đầu làm cho tôi lo rồi đấy.
– Mở ảnh ra đi. Anh có nhớ đã nói với tôi về Alabama không?
– Vâng, tất nhiên là tôi nhớ. Họ rời nơi đó để tới Aurora.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.