SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 557

– Tôi không biết sao nữa, thật điên rồ! Chính Harry cũng nói với tôi về

người mẹ mà! Ông ấy còn nói với tôi thường xuyên nữa là đằng khác. Tôi
chẳng hiểu gì cả. Người mẹ đánh Nola. Ông ấy đã nói với tôi chính xác như
vậy. Ông ấy kể cho tôi các trận đòn, rồi thì dìm đầu xuống nước cho chết
đuối.

– Thế bây giờ Quebert nói sao?
– Không thể liên lạc được với Quebert. Tối nay tôi gọi điện ít nhất là 10

lần rồi. Dù sao đi nữa thì đã hai tháng nay, tôi không hề có tin tức của ông
ấy.

– Gọi tiếp đi! Anh phải giải quyết việc này! Hãy tìm người nào có thể

giải thích giúp anh! Phải cho tôi một lời giải thích để tôi đưa ra cho các nhà
báo vào sáng ngày mai khi gặp họ.

Khoảng 20 giờ, rốt cuộc tôi gọi điện cho Erne Pinkas.
– Ôi trời ơi, thế anh lôi đâu ra được bà mẹ vẫn còn sống thế? Ông ta hỏi.
Tôi đơ người không biết trả lời thế nào, chỉ nói một cách ngớ ngẩn:
– Chẳng có ai nói với cháu là bà ấy chết rồi!
– Nhưng cũng không có ai nói với anh là bà ấy còn sống!
– Có! Harry nói với cháu như vậy mà.
– Ơ, thế thì đúng là ông ấy chẳng coi cậu ra cái gì. Mục sư Kellergan

đến Aurora này chỉ có một mình với con gái. Chưa bao giờ có người mẹ đi
cùng.

– Cháu không còn hiểu chuyện gì nữa cái cháu có cảm giác đang bị loạn

trí mất rồi. Giờ cháu thành hạng người nào đây!

– Thành nhà văn tởm. Tôi có thể nói rằng ở đây, thật là khó nuốt. Suốt

một tháng nay, chúng tôi nhìn thấy cậu khệnh khạng trên ti vi, trên đài báo.
Chúng tôi ai cũng bảo cậu toàn kể nhăng kể cuội.

– Tại sao chẳng có ai báo cho cháu biết?
– Báo cho cậu á? Báo cho cậu cái gì? Hỏi cậu là cậu có nhầm hay không

à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.