SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 587

– Chưa. Tôi vẫn còn độc thân.
Kellergan, vị mục sư mới, đã bỏ ra sáu tháng đi tới từng gia đình trong

giáo xứ để tự giới thiệu với các con chiên và thuyết phục họ trở lại trên ghế
ngồi của toà thánh Mt Pleasant hàng sáng Chủ nhật. Sau đó, ông đứng ra
gây quỹ nhằm sửa lại mái của đền thờ. Tuy ông không đi phục vụ chiến
tranh ở Triều Tiên, nhưng ông đã nhiệt tình tổ chức một chương trình tái
hòa nhập cho các cựu chiến binh. Sau đó, một số người còn tình nguyện
tham gia sửa lại phòng phụ của giáo hội. Dần dần, cuộc sống cộng đồng
được tái thiết lập, ngôi đền Mt Pleasant đã tìm lại vẻ huy hoàng của nó, còn
mục sư David Kellergan nhanh chóng được coi là ngôi sao đang lên của
Jackson. Những người có địa vị, đồng thời là thành viên của giáo xứ cho
rằng Kellergan có triển vọng chính trị. Người ta đồn Kellergan sẽ có thể
chiếm được ghế trong hội đồng thành phố. Có thể sau đó, ông còn được bầu
giữ một nhiệm kì tại nhà nước liên bang. Có thể sẽ là Nghị viện, ai mà biết
trước được. Kellergan là người rất có năng lực.

Một buổi tối cuối năm 1953, David Kellergan ăn tối trong quán ăn nhỏ

gần ngôi đền thờ. Ông ngồi tại quầy như thường lệ. Cạnh ông, một phụ nữ
trẻ bất chợt quay lại, khi nhận ra ông thì mỉm cười:

– Xin chào mục sư, cô nói.
Ông hơi bối rối, mỉm cười đáp lại:
– Tôi xin lỗi, thưa cô, nhưng chúng ta có quen nhau không nhỉ?
Cô gái phá lên cười, tay nghịch nghịch những lọn tóc vàng:
– Em là thành viên giáo hội của ông. Em tên là Louisa. Louisa

Bonneville.

Bối rối vì không nhận ra cô, ông đỏ mặt, cô cũng cười thật tươi. Ông

châm điếu thuốc để tự trấn an đôi chút.

– Em có thể xin ông một điếu không? Cô hỏi.
Ông chìa ra cho cô gói thuốc lá.
– Ông đừng nói là em hút thuốc nhé, thưa mục sư? Louisa nói.
Ông mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.