SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 60

Ngay khi đến đây, gia đình Kellergan ở tại ngôi nhà một tầng xinh xắn,
thuộc sở hữu của tu viện, nằm ở số 245 Terrace Avenue: rất nhiều khả năng
là sáu năm sau, vào thứ Bảy ngày 30 tháng Tám năm 1975, Nola đã biến
mất từ cửa sổ phòng ngủ!

Trên đây là những mô tả đầu tiên mà những khách hàng thân thiết của

tiệm Clark’s nói lại với tôi, nơi tôi lui tới ngay hôm sau khi đến Aurora. Tôi
thức dậy từ bình minh, dằn vặt bởi cảm giác khó chịu là không biết chắc sẽ
phải làm gì ở đây. Sau khi chạy bộ trên bãi biển, tôi cho đám mòng biển ăn
và phân vân tự hỏi, không biết có phải mình đi đến tận nơi xa xôi này của
bang New Hampshire chỉ để cho bọn mòng biển ăn bánh mì. Tôi có hẹn lúc
11 giờ ở thủ phủ Concord với Benjamin Roth để đi gặp Harry; trong khi
chờ đợi, tôi đến tiệm Clark’s ăn bánh rán vì không muốn ở một mình. Lúc
còn là sinh viên và đến nhà Harry, ông thường kéo tôi đến đây vào sáng
sớm khi cửa hàng mới mở cửa: ông đánh thức tôi dậy trước cả bình minh,
không ngần ngại lay tôi thật mạnh và bảo đã đến lúc phải mặc quần áo thể
thao. Sau đó chúng tôi ra ngoài bờ biển chạy và đấm bốc. Nếu thấy mệt thì
ông dừng lại làm huấn luyện viên cho tôi: ông dừng lại vừa để nghỉ vừa để
sửa các động tác và tư thế cho tôi, nhưng tôi biết ông làm vậy chỉ cốt để có
vài phút mà thở. Vừa tập đấm bốc vừa chạy, chúng tôi vượt qua mấy dặm
đường bờ biển, nối liền Goose Cove với Aurora. Sau đó, chúng tôi quay trở
lại theo con đường đá cuội của bãi biển Grand rồi đi xuyên qua cả thành
phố còn đang chìm trong giấc ngủ. Trên con phố chính, bóng tối vẫn còn
bao trùm, từ xa có thể nhận thấy ánh sáng trắng xóa vượt ra từ cửa kính của
tiệm Clark’s. Đây là tiệm ăn duy nhất mở cửa sớm như thế. Từ bên trong,
sự yên tĩnh tuyệt đối ngự trị, những khách hàng hiếm hoi vào giờ đó là tài
xế xe tải hay nhân viên bán hàng rong đang yên lặng nuốt bữa điểm tâm.
Tiếng đài phát thanh, luôn luôn từ một kênh thông tin duy nhất, vang ra từ
phía sau cửa hàng nhưng âm lượng quá bé nên không thể nghe rõ lời phát
thanh viên. Vào các buổi sáng quá nóng, những chiếc quạt trần có cánh
bằng kim loại đuổi gió nghiến lên kèn kẹt, khiến bụi bay nhảy nhót quanh
bóng điện. Chúng tôi ngồi vào bàn số 17, cô Jenny đến ngay lập tức để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.