SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 611

có thêm chút thời gian. Dĩ nhiên trừ trường hợp có một nhóm người
phương nam đội mũ nhọn nổ súng ám sát tân tổng thống, chúng ta sẽ không
thể chiếm vị trí trên trang nhất trong vòng một tháng. Nếu vậy thì vâng,
phải đến một tháng. Thế thì đúng là thảm họa: một tháng nữa là Noel, lúc
đó chẳng ai còn để ý đến câu chuyện của chúng ta nữa. Vậy nên trong vòng
một tuần, chúng ta sẽ loan báo câu chuyện thần kinh ở trẻ nhỏ. Nếu còn
thời gian, tôi sẽ cho xuất bản gấp một cuốn sổ tay cho các ông bố bà mẹ,
kiểu như: Phát hiện sớm bệnh tâm thần ở trẻ nhỏ hoặc làm thế nào để con
mình không trở thành một Nola Kellergan mới, không thiêu sống quý vị
trong giấc ngủ. Chắc chắn sẽ thành công vang dội. Nhưng thực ra chúng ta
không còn thời gian nữa.

Tôi chỉ có một tuần trước khi Barnaski công bố tất cả. Một tuần để tìm

hiểu điều gì chưa rõ, vẫn còn làm cho tôi phải băn khoăn áy náy. Thế mà đã
bốn ngày trôi qua; bốn ngày không làm được gì. Tôi gọi điện liên tục cho
Gahalowood, anh ta chỉ biết thừa nhận là bó tay. Cuộc điều tra đang trong
ngõ cụt, không tiến triển gì thêm nữa. Sau đó, Vào đêm ngày thứ năm, một
sự kiện xảy ra đã làm thay đổi cuộc điều tra. Đêm ngày 10 tháng Mười một.
Cảnh sát giao thông Dean Forsyth đi tuần trên đường từ Montburry đi
Aurora đã đuổi theo một xe ô tô không dừng đèn đỏ và chạy quá tốc độ.
Một vụ vi phạm thường thấy, nhưng người lái xe lại túa đẫm mồ hôi và có
vẻ bấn loạn, khiến viên cảnh sát trẻ nghi ngờ:

– Ông từ đầu tới, thưa ông? Cảnh sát Forsyth hỏi.
– Montburry.
– Ông làm gì ở đó?
– Tôi tới chơi nhà bạn.
– Tên bạn ông là gì?
Vẻ lúng túng, sợ hãi lộ rõ trong ánh mắt người lái xe càng khiến viên

cảnh sát tò mò. Anh ta chiếu đèn lên mặt người đàn ông và thấy vết cào
trên má.

– Má ông bị sao thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.