SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 614

2

Kết thúc

“Đôi khi trong anh, sự nản chí chiến thắng, Marcus ạ. Điều đó là bình

thường. Tôi từng nói với anh, viết tiểu thuyết cũng giống như đấm bốc, và
giống cả chạy bộ nữa. Chính vì vậy, tôi thường bắt anh chạy: nếu anh có đủ
sức mạnh tinh thần hoàn thành được những chặng đường dài dưới trời mưa,
trong thời tiết lạnh giá, nếu anh có đủ sức mạnh chạy cho đến tận cùng, bỏ
toàn bộ sức lực, tất cả sự nhiệt tình từ trái tim để đến được đích, thì anh sẽ
có đủ khả năng để viết. Đừng bao giờ để cho mệt mỏi lẫn sợ hãi ngăn cản
anh. Trái lại, hãy sử dụng chúng để tiến lên.”

Cùng buổi sáng hôm đó, tôi đáp ngay máy bay đi Concord, hoàn toàn

sửng sốt vì thông tin mới nhận. Tôi hạ cánh lúc 13 giờ, nửa tiếng sau, một
chiếc taxi đỗ lại thả tôi xuống ngay trước đồn cảnh sát. Gahalowood đến
đón tôi ở phòng lễ tân.

– Robert Quinn! Tôi kêu lên khi nhìn thấy ông ta, cứ như thể vẫn còn

chưa tin vào sự thật. Vậy chính là Robert Quinn đốt Goose Cove sao?
Chính ông ta gửi thư nặc danh đe dọa tôi ư?

– Đúng vậy, nhà văn ạ. Dấu vân tay trên bi đông xăng đúng là của ông

ta.

– Nhưng tại sao?
– Tôi không biết. Ông ta còn chưa mở miệng khai. Ông ta không chịu

nói.

Gahalowood dẫn tôi vào phòng làm việc, mời tôi cà phê. Anh ta cho biết

đội cảnh sát hình sự đã khám nhà ông Quinn ngay đầu giờ sáng nay.

– Các anh có tìm thấy gì không? Tôi hỏi.
– Không có gì hết, Gahalowood trả lời. Hoàn toàn không có gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.