SỰ THẬT VỀ VỤ ÁN HARRY QUEBERT HAY CHUYỆN NÀNG NOLA - Trang 648

Không có tiếng trả lời, cả ngôi nhà như bị bỏ hoang. Nàng gọi tiếp. Yên

lặng. Nàng đi xuyên qua phòng ăn và phòng khách, vẫn không thấy anh.
Anh cũng không có trong phòng làm việc. Không có ngoài sân. Nàng chạy
xuống tận bãi biển hét gọi tên anh. Có thể anh đi tắm biển chăng. Anh
thường đi tắm biển mỗi khi mà làm việc quá nhiều. Nhưng trên bãi tắm
không có một bóng người. Nàng cảm thấy sợ hãi xâm chiếm: anh có thể ở
đâu được nhỉ? Nàng quay vào nhà, tiếp tục gọi. Chẳng có ai. Nàng tìm lại
tất cả các phòng dưới tầng trệt rồi lên tầng. Khi mở cửa phòng ngủ, nàng
thấy anh đang ngồi trên giường chăm chú đọc một tập giấy.

– Harry? Anh ở đây à? Đã mười phút rồi em tìm anh khắp nơi…
Anh giật thót mình khi nghe thấy tiếng nàng.
– Xin lỗi, Nola, anh đang đọc…Anh không nghe thấy tiếng em.
Anh đứng dậy, xếp gọn những trang giấy đang cầm trong tay nhét vào

ngăn kéo bàn. Nàng cười rạng rỡ.

– Đọc gì mà say sưa quá thế, đến nỗi không nghe cả tiếng em gào tên

anh khắp nhà?

– Không có gì quan trọng.
– Đoạn tiếp theo của cuốn tiểu thuyết anh đang viết à? Cho em xem nào!
– Không có gì quan trọng, lúc nào có dịp anh sẽ cho em xem.
Nàng nhìn anh vẻ tinh nghịch:
– Anh có chắc mọi chuyện ổn cả không, Harry?
Anh mỉm cười:
– Mọi chuyện đều tuyệt vời, Nola ạ.
Họ cùng nhau ra ngoài bãi biển. Nàng muốn xem mòng biển. Nàng dang

rộng hai tay như thể có cánh, vừa chạy vừa vẽ ra những vòng tròn lớn.

– Em ước gì có thể bay, Harry! Chưa đầy mười ngày nữa! Mười ngày

nữa chúng ta sẽ bay! Chúng ta sẽ mãi mãi rời xa cái thành phố bất hạnh
này!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.