SỬ THI ILIAD - HOMER - Trang 224

Nguyên soái Agamemnon tiếp lời: “Ô, Menelaos, đệ và ta, dòng dõi Chúa
tể, cần hội ý vắt óc tìm ra kế hoạch khôn khéo bảo vệ, cứu nguy đoàn quân,
đoàn thuyền Argive. Vì bây giờ Chúa tể thay đổi ý định, đang tâm rời bỏ
ngô bối, dồn hết cảm tình cho Hektor do lễ sinh dâng cúng. Từ trước tời giờ
ta chưa hề thấy, chưa hề nghe ai nói một người, không phải con cái thần
linh, nam hay nữ, trong một ngày có thể gây tổn thất ghê gớm, kinh hãi quá
chừng như Hektor đã làm với con cháu người Achaian. Y giáng đòn chí tử,
tấn công tơi bời, gây tổn thất nặng nề như thế, ta chắc binh sĩ Argive sẽ
mang hận nhớ đời. Nhưng thôi bây giờ đệ hãy ba chân bốn cẳng chạy thật
nhanh dọc dãy thuyền đến gọi Aias và Idomeneus. Còn ta tới dựng Nestor
tuyệt vời dậy hỏi xem lão công có muốn tới quan sát đội gác thiêng liêng,
dặn dò, chỉ bảo họ phải cẩn thận không. Họ sẽ nghe lão công hơn ai hết, vì
công tử lão công và tùy tùng Idomeneus, mã phu Meriones, là chỉ huy. Họ
là nhóm binh sĩ ngô bối trao trách nhiệm nặng nề vô cùng.”
“Vâng, đệ xin làm y lời,” Menelaos hiếu chiến đáp, “thế còn phần đệ thì
sao? Muốn đệ làm gì xin huynh nói rõ? Ở lại với họ chờ huynh tới hay chạy
về gặp huynh sau khi ra chỉ thị?”
“Ở lại với họ,” nguyên soái Agamemnon tiếp lời, “Ngộ nhỡ mình lạc đường
không gặp nhau, vì doanh trại chằng chịt lối đi ngang dọc. Nói lớn lúc đi
qua, dặn binh sĩ phải thức. Gọi tên từng người, lúc gọi nhắc tên bố và họ
hàng người đó. Tôn trọng phẩm giá từng người, đừng kiêu căng ngạo mạn.
Ngô bối cũng phải thân chinh làm việc cật lực. Xem ra hình như Chúa tể
bắt ngô bối chịu đựng gian khổ, cực nhọc từ lúc chào đời.”
Sau khi chỉ thị cặn kẽ Agamemnon bảo bào đệ ra đi. Ông cất bước tìm
Nestor, thủ lĩnh đoàn quân. Ông thấy lão công nằm dài trên giường êm ấm
gần trại và thuyền sơn đen của mình. Bên cạnh dựng vũ khí bóng lộn: một
khiên, hai thương và chiếc mũ sáng loáng. Gần kề cũng để thắt lưng to bản
thêu thùa hoa mỹ lão công thường quàng quanh bụng khi dẫn quân ra chiến
trường tàn khốc, nơi tiêu hao, nuốt chửng sinh mạng con người. Vì bất kể
nguy hiểm thế nào lão công không hề màng tuổi già buồn thảm. Nhỏm đầu,
chống khuỷu tay, lão công vừa cất tiếng vừa hỏi công tử Atreus: “Ngươi là
ai, một mình, đi dọc dãy thuyền, xuyên doanh trại dưới màn đêm âm u

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.