SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 123

Chị Sendou ngẩng lên, nở một nụ cười mạnh mẽ, cứng rắn hơn lúc nãy

nhiều.

"Walton của Hinosaka rất khỏe khoắn, tuyệt lắm đây. Chắc chắn chúng

ta sẽ có màn thể hiện trên sân khấu không thua kém câu lạc bộ Văn học
năm ngoái đâu, cùng cố gắng nhé."

Dù vẫn cảm thấy như có gì đó mắc kẹt trong cổ họng, tôi trả lời.

"... Em hiểu rồi."

"Còn nữa, nếu em cũng gọi chị là 'Chị Tomo' như các bạn khác thì chị

vui lắm. Vì chị muốn trở nên thân thiết hơn với Hinosaka mà. À, nếu chỉ
cũng gọi Hinosaka là Nano-chi thì có được không?"

"Vâng, 'Chị Tomo'."

Tôi cũng bẽn lẽn mỉm cười.

Thế là chị Tomo cười toe toét với vẻ vui mừng, vòng tay quanh cổ tôi

và ôm chầm lấy tôi. Môi chị ấy ghé sát, ở một khoảng cách tưởng như sắp
sửa hôn vào má tôi vậy.

"Thế nhé, Nano-chi. Sau giờ học, chị sẽ đợi em."

Sau khi thì thầm như thế, chị ấy rời đi với vẻ mặt tươi sáng như ánh

mặt trời. Hương bạc hà tươi mát phả ra từ mái tóc nâu đung đưa mềm mại.

Về đến lớp học, tôi vẫn tiếp tục nghĩ về chị Tomo và cô gái tôi gặp ở

phòng âm nhạc.

"Nano, cậu đang làm rớt đậu, cà rốt, ngô kìa."

Đang ngồi ở ghế đối diện nhai bánh kẹp trứng cá khoai tây, Hitomi

lạnh lùng góp ý.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.