SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 169

Tôi biết rằng anh Konoha khác với vẻ bề ngoài, vừa độc địa vừa

ngoan cố. Tuy lũ bạn trong lớp hay nói "Bọn tớ ghen tị với cậu đây, được
sinh hoạt câu lạc bộ chỉ có hai người với một chàng trai dịu dàng như anh
Inoue. Còn được anh ấy dịu dàng hướng dẫn làm bài tập về nhà nữa chứ."
Thế nhưng họ không hề biết để giải được một bài toán tôi đã bị châm biếm
bao nhiêu lần đâu.

Cũng có lúc anh ấy giận dỗi như trẻ con không thèm mở miệng nói với

tôi lấy một lời.

Tôi cũng biết, biết rất~~~t rõ thói giả nai, giả ngoan hiền của anh ấy

nữa!

Thế nhưng, lời nói của Takeda lại dính chặt vào đầu không chịu rời đi,

phải chăng chính tôi cũng đang cảm thấy bất an ở đâu đó.

Bất an không biết có phải thật ra tôi chẳng biết gì về anh Konoha cả

hay không...

... Có lẽ, anh cũng là quái vật đấy.

Đôi mắt tối tăm phủ một làn sương mờ.

Và cả giọng nói thật trầm như chìm sâu vào bên trong khi anh ấy nói

rằng tình yêu sẽ xoay chiều thành thù hận.

Anh Konoha lúc ấy cứ như người khác... Không phải, dù là ai cũng có

lúc cảm thấy chán nản hay khó chịu mà thôi. Thỉnh thoảng anh Konoha
cũng vậy đấy!

Dù vậy, tâm trạng đầy xáo động của tôi vẫn không dịu lại và tôi cứ thế

đi đến phòng câu lạc bộ Văn học trong giờ nghỉ trưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.