SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 212

Không đời nào có chuyện căm thù đến tận xương tủy người từng là

bạn mình được!

Tôi kêu lên với anh Konoha.

"Chắc chắn Karasuma biến thành quái vật là vì cô ấy cô đơn lẻ loi chỉ

có một mình. Cả việc bắt đầu gửi thư đe dọa và bày trò quậy phá chẳng
phải cũng vì muốn người ta nhận thấy sự tồn tại của bản thân hay sao?
Chắc hẳn Karasuma thật ra rất muốn đến trương... muốn làm lành với chị
Tomo! Chính chị Tomo cũng đang ân hận khi không thể cứu giúp
Karasuma. Chẳng phải vì thế mà chị ấy mới định biểu diễn ca khúc
Karasuma viết ở lễ hội văn hóa đó sao?"

Tôi không hề nghi ngờ gì việc anh Konoha sẽ đồng tình với tôi và nói

"Phải đây, anh cũng nghĩ thế".

"Em nghĩ nếu hai người nói chuyện với nhau, chắc chắn sẽ thấu hiểu

được nhau ngay lập tức. Và chúng ta sẽ có một kết thúc có hậu!"

Thế nhưng, đôi mắt của anh Konoha càng ngày càng trở nên tăm tối.

"Không biết nữa..."

"Ơ..."

"Chuyện có đơn giản như vậy không nhỉ."

Lồng ngực tôi lạnh toát. Tại sao anh Konoha lại làm bộ mặt nặng nề

nghiêm trọng như thế kia?

"N-Nhưng sâu xa bên trong Karasuma cũng không phải là người xấu...

Với lại không thể nào căm hận bạn bè của mình từ tận tâm can đâu ạ."

Anh Konoha thở dài, vẻ như vẫn còn điều vướng bận trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.