SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 225

"Xin lỗi nhé! Tại chị mới nói chuyện với mẹ, mẹ bảo là tình hình ông

chị ở quê chuyển biến xấu, không biết có trụ được đến sinh nhật chị hay
không. Chị nhớ lại việc đó nên mới..."

Mặc dù mọi người đều thở phào khi biết lý do, nhưng tất cả vẫn thấy

có gì đó lăn tăn không ổn.

"... Không biết có thật là tình hình của ông chị ấy xấu đi không nữa.

Bọn em cũng băn khoăn biết đâu còn lý do nào khác thì sao... Để không
làm bọn em lo lắng, chị Tomo đã chẳng nói gì với chúng em cả..."

Mọi người đều xìu xuống.

Anh Konoha lắng nghe câu chuyện ấy với vẻ mặt nghiêm trọng vô

cùng.

Sau khi rời khỏi bệnh viện, tôi tạm biệt mọi người rồi quay lại trường

một mình.

Các dãy lớp học lúc này đã bị bao phủ trong màn đêm lạnh lẽo.

Mỗi lần bước một bước trên hành lang vắng bóng người, trái tim tôi

lại run lên, con ớn lạnh chạy dọc sống lưng.

Tôi có dự cảm cô ấy chắc chắn đang có mặt ở đây, trong lòng tồn tại

một nỗi sợ không biết đâu là giới hạn.

Nếu như điều đang chờ đợi ở phía trước là xác sống hay quái vật, có lẽ

tôi đã rất háo hức vui mừng chạy đi gặp chứng. Tuy nhiên thứ mà có lẽ
đang chờ tôi lại là một con người. Điều đó bóp nghẹt trái tim tôi, làm
những bước chân đi trở nên nặng trĩu.

Có lẽ việc chị Tomo bị té từ cầu thang là do Karasuma. Có lẽ cô ấy đã

làm gì đó chị Tomo. Ví dụ như là đẩy chị ấy ngã xuống...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.