SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 28

Cảnh tượng lãng mạn làm má tôi nóng bừng, tim đập thình thịch.

A a... tuyệt thật đấy...

Tôi cũng muốn thử cảm giác được anh Konoha tỏ tình theo cách đó!

Tôi cũng muốn được anh ấy nhìn chăm chú bằng đôi mắt nghiêm nghị và
được nghe anh ấy nói rằng "Tình cảm của anh sẽ không thay đổi đâu. Và
hai năm sau em cũng sẽ không thay lòng mà vẫn yêu anh chứ?"

Nếu anh ấy làm vậy, tôi sẽ thề đến cả trăm lần luôn.

Ôm ghì lấy cuốn sách đang đọc dở, tôi buông một tiếng thở dài. Làn

gió yên ả buổi hoàng hôn tràn vào từ ô cửa sổ đang rộng mở. Không gian
bên ngoài nhuộm một sắc đỏ đầy mê hoặc, cánh cổng sắt lấp lánh màu đỏ
sẫm. Cả cây cối và con đường mòn phía đối diện đều dần dần chìm vào ánh
chiều tà...

Tôi ngừng thở.

Có một bóng người đang tiến về phía biệt thự trên con đường mòn dài

màu đỏ thẫm.

Trên tay xách một chiếc túi có vẻ nặng nề, chầm chậm tiến lại gần.

Là anh Konoha!

Tôi đặt cuốn sách xuống bậu cửa sổ và đứng dậy khỏi chiếc ghế bập

bênh.

Chiếc ghế chịu tác động đung đưa dữ dội.

Anh Konoha! Đúng là anh Konoha! Anh Konoha đã đến rồi!

Tôi mơ màng mở cửa và lao xuống cầu thang. Giữa đường, tôi đâm

phải Sayo khi cô bé đang tiến đến từ hướng ngược lại, chỉ kịp nói "Xin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.