SỰ TỔN THƯƠNG CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 360

Cậu ấy ngoác miệng cười toe toét.

Điều đó lây sang tôi, khiến cho cả gương mặt tôi cũng biến thành bộ

mặt tươi cười.

"Mình cũng yêu cả Ryuu tỏ vẻ ngầu lẫn Ryuu thảm hại. Nè, chúng

mình hôn đi, Ryuu."

Đôi môi của Ryuu dịu dàng chạm xuống bờ môi của tôi.

Chúng tôi vừa cười khúc khích vừa hôn nhau, hết lần này đến lần

khác.

Khi tôi bắt đầu thử hẹn hò với Ryuu, tôi đã nói rằng tôi không muốn

hôn nhau.

"Tại vì mình xấu hổ lắm."

Vì tôi rất xấu hổ với việc trái tim mình chẳng hề rung động dù được ai

đó hôn. Vì tôi rất xấu hổ khi cứ phải giả vờ mình thích dù thực ra không
thích. Và vì con người đó của tôi làm tôi buồn nôn, tuyệt vọng, muốn chết
vô cùng.

Vì thế, suốt một thời gian dài, Ryuu đã không hôn tôi.

Nhưng bây giờ, dù có hôn nhau, tôi cũng không còn thấy xấu hổ nữa.

Khi hôn Ryuu, tôi thấy hạnh phúc. Tôi thấy vui. Tôi thấy tim mình thổn
thức.

Kể cả bây giờ, tôi vẫn là con cừu đen phủ lên mình lớp bột trắng, vẫn

lo sợ một ngày gió sẽ cuốn bay lớp bột ấy đi.

Cảm giác trái tim trống rỗng cũng vẫn luôn đến mà không báo trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.