SƯ TỬ TUYẾT BỜM XANH - Trang 39

Ngay lúc đó, trong người học trò loé lên một tuệ giác, thứ tuệ giác nằm
ngoài sự phân biệt. Trong khoảnh khắc đó, Nyoshul không thấy sự khác
biệt gì giữa tâm thức của chính mình và cái tự tính của vạn vật. Trong phút
giây đó, không hề còn gì mà ông phải chứng đạt, vì ông đã biết chính mình
là gốc mọi thứ xưa nay, sinh ra tất cả, nhận thức tất cả, rồi lại chứng đạt tất
cả.
Nyoshul khóc. Chỉ mới đây ông còn đang lo tối nay mình lại phải mơ thấy
giấc mộng ấy. Đó là giấc mộng mà Patrul Rinpoche hiện ra, đẩy trước mặt
ông một cuộn len màu đen khổng lồ và trong cuộn len đó một tượng Phật
bằng vàng, từ đó phát ra vô số sợi len. Bấy giờ Nyoshul chợt hiểu rằng bản
thân giấc mơ đó cũng như mọi tư tưởng hay tình cảm do ông hay bất cứ ai
cảm nhận được đều xuất phát từ Phật tính nằm trong trung tâm của vạn sự.
Con đường dẫn đến tuệ giác này dài thật, nhưng bây giờ ông đã tự mình
ngộ ra về một câu kệ đầy minh triết của Mật tông:

“Trên con đường đạo nhiều giáo pháp,
Bạn sẽ hiểu rằng.
Tất cả loài hữu tình,
Đều có khả năng, một ngày kia,
Sẽ đạt giác ngộ.
Trên con đường Mật tông,
Bạn sẽ thấy rằng, tâm thức uyên nguyên,
Từ xưa đến nay đang soi sáng tâm bạn”.

Nhiều năm sau, Nyoshul Lungtok còn kể câu chuyện về lần giác ngộ này
của chính mình cho học trò nghe và chấm dứt câu chuyện bằng bài kệ của
đạo sư Longchenpa:

“Vạn sự, từ xưa đến nay:
Tính của nó là thanh tịnh-và chính là Phật tính.
Ai biết điều này, đó là người đã thức tỉnh.
Ai để sáu thức yên nghỉ trong tự tính đó,
Người đó sẽ thấy chúng
Là một sự viên mãn hoàn toàn.
Đừng tin nghe đầu óc đang xao xuyến,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.