SULAMIF - Trang 41

chiếc chăn len ướt đẫm sương đêm. Sulamif đánh thức anh mình dậy, nhưng
chàng trai không thể tỉnh khỏi giấc ngủ trẻ trung say nồng buổi sáng.

Cũng như hôm qua, ánh bình minh cháy rực trên bầu trời Anazi. Một ngọn
gió nổi lên. Mùi hương của những giàn nho đang nở hoa bay ngào ngạt.

- Ta sẽ đến nhìn lại chỗ cạnh bức tường, nơi người yêu của ta hôm qua đã
đứng, - Sulamif nói. - Ta sẽ vuốt ve những hòn đá mà tay chàng đã chạm
tới, sẽ hôn mảnh đất mà chân chàng đã dẫm lên.

Nàng nhẹ nhàng lách đi giữa các giàn nho. Những giọt sương rơi xuống
lạnh buốt nơi chân nàng, ướt đẫm cả cánh tay nàng. Và một tiếng kêu vui
sướng của nàng Sulamif vang khắp vườn nho! Vua Solomon đang đứng sau
bức tường. Với gương mặt rạng rỡ, ngài vươn cả hai tay ra đón nàng.

Sulamif bay qua bờ rào nhẹ nhàng hơn cả một con chim; và không nói, với
một tiếng rên hạnh phúc, nàng mở rộng vòng tay ôm chặt lấy cổ nhà vua.

Họ cứ đứng như thế đến mấy phút. Cuối cùng, Solomon dứt cặp môi mình
khỏi miệng nàng, nói bằng giọng run run ngây ngất:

- Ôi, nàng xinh đẹp quá, hỡi người yêu của ta, nàng thật tuyệt vời!

- Ôi, chàng thật tuyệt vời, hỡi người yêu của em!

Những giọt nước mắt hân hoan và biết ơn - những giọt nước mắt hạnh phúc
lấp lánh trên gương mặt nhợt nhạt và tuyệt trần xinh đẹp của nàng Sulamif.
Kiệt sức bởi tình yêu, nàng buông mình xuống đất và khe khẽ thì thào
những lời si mê:

- Giường của chúng ta là thảm cỏ xanh; trần nhà của chúng ta là tán cây bá
hương ở trên đầu... Hãy hôn em bằng những nụ hôn của đôi môi chàng.
Những vuốt ve của bàn tay chàng khiến em say hơn cả rượu nho...

Một lúc sau, Sulamif nằm gối đầu lên ngực vua Solomon. Cánh tay trái của
ngài ôm chặt người nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.