tay, ở hạ thể của nàng nhẹ nhàng thử dò xét, chỗ đó vừa ướt vừa mềm,đem
hắn ngón tay thật chặt mút ở, hắn thõa mãn than thở một tiếng, "Thật chặt."
Cảm thấy thân thể nhạy cảm của Lô Nguyệt Nguyệt đang sợ run, ngón
tay của anh đút vào hạ thể, bên trong cô rất ấm áp,co rúc lại, hút ngón tay
của anh thật; Lăng Thiệu nếm thử tư vị hoan ái lần thứ nhất, lúc này anh
không nhịn được, chỉ muốn đem mình hung hăng chôn sâu vào nơi ấm áp
chặt chẽ của cô.
Lúc trước Lô Nguyệt Nguyệt bị an ủi tỉ mỉ, nhưng cảm giác lần này
đặc biệt mãnh liệt, muốn càng sâu, sâu hơn. . . . . .Cô chỉ cảm giác nơi đó
của mình càng ngày càng nóng, cúi đầu rên rỉ, cô đưa tay ôm anh, một lần
lại một lần kêu tên của anh: "Lăng Thiệu, Lăng Thiệu, Lăng Thiệu. . . . . ."
Môi Lăng Thiệu quyến rũ, nụ cười kia còn có một tia tà ác,anh vạch
cánh hoa cô ra, khiến những chất lỏng kia chảy xuống, anh đưa vào một
ngón tay, ra vào ở trong cơ thể cô, lại vê lại vê, đa dạng chồng chất, thân
thể Lô Nguyệt Nguyệt đã sớm bị anh trêu chọc càng nhạy cảm, sao chịu nổi
sự hành hạ của anh?Chỉ là ngâm nga kêu tên của anh, thân thể càng hư
không.
"Nói em yêu anh, nói em không muốn rời khỏi anh. . . . . ." Anh lặp lại
bên tai của cô, không biết bao nhiêu lần,"Nói nhanh một chút! Nói rồi, anh
sẽ cho em."
"A a. . . . . ." Ngón tay của anh đốt hỏa ở trên người của cô,Lô Nguyệt
Nguyệt không chịu nổi, toàn thân căng thẳng, cô thở gấp từng ngụm từng
ngụm,động tác của anh chậm một chút, từ từ hành hạ cô, "Nói đi, anh sẽ
cho em thoải mái hơn ."
"Không...không được. . . . . ."
"Không cần sao? Vậy anh không cho. . . . . ." Động tác Lăng Thiệu
chậm hơn một chút, chỉ vuốt ve cánh hoa, đột nhiên Lô Nguyệt Nguyệt