SUỐI NGUỒN TÂM LINH - Trang 55

55

Anh nói rằng đó chỉ là chuyện bên ngoài. Thế là anh
không bận tâm sửa chữa nó. Khi nắng chiếu, anh dời
qua, khi mưa rơi, anh dời lại. Công việc duy nhất của
anh là tìm kiếm sự bình an. Những việc khác không
đáng để bận tâm.

Một hôm, tôi đi ngang qua chòi của anh, nhìn

thấy mái nhà sụp đổ. “Ủa, chòi của ai vậy?” tôi hỏi. Khi
biết đó là chòi của anh ta, tôi mới nói chuyện với anh,
giải thích nhiều việc, chẳng hạn như, bổn phận của
Tăng sĩ đối với chỗ trú ẩn của mình. “Chúng ta phải có
một nơi trú ẩn, và chúng ta phải chăm sóc cho nó.
'Buông bỏ’ không phải giống như vậy. Nó không có
nghĩa là trốn tránh trách nhiệm của mình. Đó là hành vi
của một người ngu. Khi trời mưa, anh dời qua phía bên
này cái chòi. Rồi khi trời nắng chói chang, anh dời trở
lại phía bên kia. Tại sao vậy? Tại sao anh không quan
tâm gì cả thế
?” Tôi giảng giải cho anh một hồi lâu.

Khi tôi nói xong, anh ta nói, “Ồ, con thật không

hiểu. Lúc thì Ngài dạy con buông bỏ, lúc thì Ngài bảo
con bám víu. Con không biết phải làm gì đây. Ngay cả
khi mái nhà sụp đổ và con đã buông bỏ đến mức độ
này, Ngài vẫn cho rằng làm như thế là không đúng. Con
thật không biết phải làm gì mới là đúng”
.

Có những người như vậy đó. Họ ngu đến như thế.

Các giác quan như mắt, tai, mũi, lưỡi, thân và tâm

đều là những thứ có thể giúp bạn phát sinh trí tuệ, nếu
chúng ta hiểu biết bản chất của chúng. Nếu chúng ta
không thật sự hiểu biết chúng, chúng ta phải từ chối
chúng, nói rằng chúng ta không muốn thấy, muốn
nghe,…, bởi vì chúng quấy nhiễu chúng ta. Nếu chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.