SƯƠNG KHÓI QUÊ NHÀ - Trang 70

bàn tay mà còn là nghệ thuật của tâm hồn: “Cái bàn là chiếc gương
soi mình hằng ngày”
- Lê Giang nói vậy.

Soi mình vào chiếc bàn ăn hằng ngày thì trong chúng ta ai cũng

“soi”. Nhưng soi để thưởng thức, để ngẫm nghĩ, để điều chỉnh, để
nhìn từng màu sắc, ng i từng hương vị trên bàn ăn mà rèn cho tâm
hồn mình luôn hòa quyện vào thiên nhiên, vào cuộc sống chung
quanh sao cho thích ứng hài hòa thì không phải ai cũng làm được.

Để có thể cảm thụ cuộc sống tới mức đó, chắc chắn không thể

sống thờ ơ. Mà phải sống mạnh mẽ, chân thành, lòng như muối
mặn, và nhất là phải biết “nghiêng tai dưới gió” để đón bắt nh ng
giai điệu đa thanh của cuộc đời. Như Lê Giang. Hay nói một cách ví
von, như một câu thơ trong bài Hương ngọc lan trong vườn treo của
chị - câu thơ đạt đến mức khái quát của một bậc minh triết:

Đời cho ta đư c nâng niu

Nâng niu cho đời ta đư c…

Lời t a cho tập tạp bút Nghiêng tai dưới gió của Lê Giang,

Nhà xuất bản Trẻ 2006

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.