SƯƠNG KHÓI QUÊ NHÀ - Trang 96

6

Đặc biệt thú vị với tôi là lúc leo xuống, phát hiện mé phải đồi

Montmartre có khu bán vải và các phụ liệu may mặc y hệt chợ vải
Soái Kình Lâm ở Chợ Lớn, người mua kẻ bán tấp nập, các túm vải
mẫu xanh xanh đỏ đỏ treo la liệt dọc các c a hàng trông khá vui
mắt.

Phương tiện đi lại phổ biến của cư dân Paris là xe buýt, tàu l a,
tàu điện và tàu điện ngầm. Mới tới Paris đã đi lang thang khắp
nơi, ngó cái này một tí, dòm cái kia một tẹo, quãng đường đi từ

trạm xe buýt đến trạm tàu l a hay tàu điện ngầm trong một ngày của
tôi đem cộng lại chắc bằng quãng đường ở Việt Nam tôi đi cả tháng.
Cho nên, tung tăng mới một ngày rưỡi, cặp giò tôi đã phản đối d
dội. Các em sinh viên ở chung nói “Mai đi Versailles xem lâu đài đi
chú”, tôi đáp “khỏi”. “Hay chú muốn đi bảo tàng Louvre?”. “Khỏi”. Lại
hỏi “Hay chú đi vườn Luxemboug?”. “Khỏi luôn!”, “ủa, vậy chú muốn
đi đâu?”. Tôi cười méo xẹo “Đi kiếm chỗ nào mát-xa cho đỡ khổ cặp
giò!”.

Sài Gòn Giải Phóng 29-11-2009

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.