SUSHI CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU - Trang 248

“À, sổ lịch hẹn của chị,” Trix nói. “Tất nhiên rồi.” Cô ta lật đến trang

thích hợp và đọc to, “‘Phỏng vấn Frieda Kiely điên rồ.’ Hóa ra chị ấy ở đó,
mọi người ạ.”

“Đúng thế,” Lisa tuyên bố, đủ to để tất cả mọi người - nhất là Mercedes -

nghe thấy. “Tôi đến thăm Frieda Kiely tại xưởng vẽ của bà ta sáng nay. Bà
ta thật dễ chịu. Tuyệt đối dễ chịu.”

Kỳ thực, bà ta là cả một cơn ác mộng. Một cơn ác mộng quái đản. Đáng

ghét, dễ kích động đến rồ dại và mải mê cắm mặt vào bàn tọa của mình đến
nỗi có khả năng bà ta không bao giờ thò đầu ra nữa. Như thế cũng không
phải là điều tệ hại gì, Ashling thầm nghĩ.

Khi Lisa đến, Frieda đã duỗi dài trên một chiếc trường kỷ, diện một

trong những chiếc áo dài lố lăng của chính bà ta, mái tóc dài màu xám phủ
lòa xòa xuống eo. Bà ta đang nửa nằm nửa ngồi trên những đống vải vóc và
chén ngon lành bữa sáng của McDonald. Mặc dù Lisa đã xác nhận lại cuộc
phỏng vấn với trợ lý của Frieda sáng hôm đó, Frieda vẫn khăng khẳng hoàn
toàn không có sự dàn xếp nào như thế cả.

“Nhưng trợ lý của bà...”
“Trợ lý của ta,” Frieda át lời cô bằng những âm thanh chói tai, “là một kẻ

đần độn vô tích sự. Ta sẽ sa thải cô ta. Julie, Elaine, dù tên cô có là gì đi
nữa - CÔ BỊ ĐUỔI VIỆC!... Nhưng vì cô đã ở đây,” Frieda xuống nước. Bà
ta đang ở trong tâm trạng thích vui đùa một chút.

“Bà có thể cho nói cho tôi biết về bản thân không?” Lisa cố lái cuộc

phỏng vấn đi đúng hướng. “Bà sinh ra ở đâu?”

“Hành tinh Zog

(1)

, cưng ạ,” Frieda nói lè nhè.

Lisa chằm chằm nhìn bà ta. Cô cũng đành tin lời. “Nếu bà muốn nói về

quần áo hơn thì...”

“Quần áo!” Frieda phun phì phì. “Chúng không phải là quần áo!”
Không phải ư? Nhưng nếu chúng không phải là quần áo, thì chúng là cái

gì mới được chứ? Lisa tự hỏi.

“Những tác phẩm nghệ thuật, cô là đồ đần độn!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.