SUSHI CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU - Trang 305

cùng thì cũng phải là nó, sau những quân Trưởng thành, Sức khỏe, Sáng tạo
và Khôn ngoan.

“Đó là cái cậu sẽ mặc sao?” Ted hất đầu về phía chiếc quần lửng dài-ba-

phần-tư màu đen và chiếc áo chít eo của cô.

“Thì sao?” Ashling hỏi với vẻ đề phòng. Cô đã mặc thử rất cẩn thận và

thấy đặc biệt vừa lòng với chiếc áo bởi vì, do một thủ thuật ánh sáng nào
đó, nó tạo ra hội chứng eo giả.

“Cậu không có cái váy ngắn nào à?”
“Tớ không bao giờ mặc váy ngắn cả,” cô càu nhàu, vừa lo lắng tự hỏi

không biết mình đánh phấn hồng có quá tay không. “Tớ ghét chân của tớ.
Tớ có đánh quá nhiều phấn không?”

“Cái nào là phấn hồng? Cái thứ màu đỏ trên má cậu ấy à? Không, đánh

thêm ít nữa đi.”

Ngay lập tức Ashling lau vợi đi. Động cơ của Ted rất đáng ngờ.
“Cậu gặp anh ta ở đâu? Quán Kehoe à? Tớ sẽ đi với cậu đến đó.”
“Không, cậu đếch đi đâu hết,” Ashling nói dứt khoát.
“Nhưng tớ chỉ...”
“Không!”
Điều cuối cùng Ashling muốn là Ted lẵng nhẵng xung quanh, quấy rầy

Marcus một cách tha thiết, hỏi xem liệu cậu ta có thể là người bạn thân mới
của anh được không.

“Chẹp, vậy thì chúc may mắn,” Ted thiểu não nói, trong khi Ashling thảy

viên sỏi may mắn vào chiếc túi xách thêu mới của mình, xỏ chân vào đôi
guốc đế liền và sẵn sàng lên đường. “Tớ hy vọng đây là chuyện tình được
xếp đặt từ thiên đường.”

“Tớ cũng thế,” Ashling thú nhận, rồi vội vàng mấp máy môi cầu nguyện

Chúa, hoặc bất kỳ ai là Thiên sứ phụ trách Tình yêu, “nếu quả là như vậy.”

“Đếch có đâu,” Ted khinh bỉ.
Một màn xoa tượng Phật nhoáng nhoàng, và Ashling lên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.