SUSHI CHO NGƯỜI MỚI BẮT ĐẦU - Trang 465

đến giờ.

“Tớ thực sự, thực sự xin lỗi,” Ashling nằm rạp mình sát đất. “Và có lẽ tớ

sẽ không thể gặp cậu cho đến thời điểm sau khi tờ tạp chí chó chết này
được phát hành. Hầu như tối nào tớ cũng phải ở đó đến tận chín giờ và tớ
mệt đến nỗi gần như không còn biết tên mình là gì nữa.”

“Có gì đâu mà, với lại đằng nào tớ cũng sắp đi vắng.”
“Đi nghỉ à?”
“Tuần tới tớ sẽ đi vắng một mình vài ngày. Spa chăm sóc sức khỏe ở

Wicklow... Vì tớ thấy căng thẳng và làm việc quá sức,” Clodagh nói nốt
câu, với vẻ dè chừng khiếp đảm.

Đột nhiên Ashling chợt nhớ ra một cách rõ ràng đến khủng khiếp sự lo

lắng của Dylan về Clodagh, cuộc nói chuyện mà họ đã có từ hồi đầu hè.
Trong chớp mắt một cảm giác rất, rất tồi tệ ùa về trong cô. Linh cảm về một
thảm họa. Clodagh gặp phải một dạng trục trặc gì đó và đang chấp chới bên
miệng vực của một sự đổ vỡ nghiêm trọng.

Cảm giác tội lỗi và sợ hãi vồ lấy Ashling. “Clodagh, có chuyện gì rồi

phải không? Tớ vô cùng, vô cùng xin lỗi là tớ đã không thể ở bên cậu. Hãy
để tớ giúp, xin hãy để tớ giúp, sẽ dễ chịu hơn nếu nói ra những chuyện đó.”

Clodagh bắt đầu dấm dứt khóc, và rồi nỗi kinh hoàng thực sự xâm chiếm

lấy Ashling. Dứt khoát là có chuyện không hay rồi.

“Kể cho tớ đi,” Ashling giục.
Nhưng Clodagh cứ thế nức nở, “Không, tớ không thể, tớ thật là kinh

tởm.”

“Cậu không như thế, cậu rất tuyệt vời mà!”
“Cậu không biết đâu, tớ xấu xa lắm, cậu không biết đâu, còn cậu thì tốt

đến thế...” Cô khóc dữ dội đến nỗi giọng cô trở nên rời rạc.

“Tớ sẽ ghé qua!” Ashling hoảng hồn đề nghị.
“Không! Không, xin cậu đừng làm thế.” Sau khi nức nở thêm một hồi,

Clodagh sụt sịt và thông báo, “Không sao đâu. Giờ tớ thấy ổn rồi. Thật
đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.