TA LÀ ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ - Trang 127

Tiểu Mễ, em đừng buồn, chúng ta sẽ có cách chữa bệnh cho em. Nhất

định có cách mà. Em yên tâm, chị nhất định không để em chết đâu. Ha?

Thật ư?

Thật!

...

==================================================

=================================

Mùi thuốc sát trùng xộc thẳng vào mũi khiến Hạ Tiểu Mễ chán

chường. Lười biếng mở mắt, nó thầm chửi tại sao cái thân thể này lại yếu ớt
vậy chứ? Thực con mẹ nó khó chịu mà.

Nó quay đầu. Lần này chỉ có mình nó trong phòng bệnh. Việc không

có Khúc Hành khiến Hạ Tiểu Mễ có chút hụt hẫng.

Cánh cửa phòng bệnh không được đóng cẩn thận nên nó có thể thấy

thấp thoáng bóng của bốn người. Chắc là anh và ba mẹ cùng chị hai. Nghĩ
vậy, Hạ Tiểu Mễ liền nảy sinh ý định hù họ một chút.

Bước chân trần xuống nền nhà, nó rón rén bước tới gần cánh cửa,

vươn tay định mở cửa thì cuộc đối thoại không mong muốn lọt vào tai nó.

Bác sĩ, vậy thời gian......thời gian của con bé....còn...bao nhiêu?_giọng

bà Hạ

Có lẽ chỉ còn.....chưa tới 2 tháng nữa! Tôi khuyên mọi người hãy mau

chóng đưa cô bé ra nước ngoài trị liệu, bằng không để lâu hơn thì phần
trăm thành công vượt qua ca phẫu thuật sẽ càng thấp!

Được....chúng tôi đã biết!_Ông Hạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.