TA LÀ ĐỆ NHẤT NỮ PHỤ - Trang 129

Ông bà Hạ bụm miệng. Bà Hạ vùi đầu vào ngực ông Hạ, đè nén tiếng

khóc, nhưng nước mắt không ngừng tuôn. Ông Hạ cũng chỉ biết nhắm mắt,
bề ngoài ông trầm ổn là thế, nhưng có ai biết tâm can ông đang gào thét dữ
dội thế nào? Ông trời có phải có đáng lắm không? Cướp đi một người con
của ông, giờ lại muốn cướp thêm một đứa ư?

Ủa? Sao mọi người lại khóc vậy?. Hạ Tiểu Mễ ngẩng đầu, gương mặt

đẫm nước mắt hỏi.

Bà Hạ đau lòng, vội rời ông Hạ mà ôm nó:Hài tử ngốc, ba mẹ nhất

định, nhất định chữa cho con mà!. Nó lúc nào cũng cố tỏ ra mạnh mẽ. Giá
như nó cứ khóc, cứ buồn còn đỡ hơn là việc nó giả vờ kiên cường. Sau khi
nó mất trí nhớ thì quên hết quá khứ, cả việc nó bị bệnh máu trắng, trở thành
một cô bé vô ưu vô tư, khiến người làm cha mẹ như ông bà Hạ cảm thấy
vui sướng và hạnh phúc biết bao. Nhưng cuối cùng nó cũng biết rồi.

Hạ Tiểu Mễ nhìn ba mẹ nó cười:Ba mẹ, căn bệnh này....Đến cũng đến

rồi. Con sẽ không phiền muộn vì nó đâu. Con muốn sống thật lâu với ba mẹ
và chị hai, cũng muốn được làm cô dâu của Hành ca ca, càng muốn tận
hưởng tốt cuộc sống này. Vì vậy, vì vậy.....con sẽ tiến hành phẫu thuật. Nha
mẹ!.

Nó nghĩ, có lẽ thân thể này cũng không hẳn là như những gì tác giả

nêu. Có lẽ còn nhiều điều bí ẩn phía sau. Nó cũng nghĩ, việc gì phải buồn
chứ? Công nghệ hiện đại, khoa học phát triển rồi, phẫu thuật cấy ghép tủy
có thể nó sẽ sống. Đúng vậy, nó tham lam, nó ích kỉ lắm. Nó không thể giả
vờ như yêu người khác để khiến anh chia tay nó được. Nó không cao
thượng như vậy. Nó muốn được ở cạnh người thân, nó muốn được ở cạnh
anh, bên anh suốt đời. Ông trời đã đưa nó đến thế giới này, vậy đừng mong
tách biệt nó rời khỏi sớm.

Ôi, Tiểu Mễ...... Có thể thấy rõ tia vui mừng trong mắt bà Hạ. Bà ôm

lấy nó, nước mắt tuôn rơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.