TẤM LÒNG VÀNG VÀ ÔNG CHỦ - Trang 124

muốn cho ông khỏi lầm, chị run run, giơ anh bé lại gần ông mà né người ra
xa.

Nhưng cũng không xa được mấy.

Hết trò ấy, ông chủ thở hổn hển, nhăn nhở cười với con. Rồi ông tít

mắt nhìn chị và hỏi:

- Có thích không?

Thấy không có câu trả lời, ông hỏi tảng:

- Con bé con nhà chị đâu?

- Bẩm ông, cháu nó ngủ ạ.

- Cho anh bé bú nữa đi.

- Bẩm anh con vừa mới bú ạ.

- Thì cứ cho anh bú nữa đi mà. Anh vừa đùa xong chắc đói rồi.

Ngượng nghịu, chị Đĩ Nuôi đáp:

- Vâng, để con cho anh xuống nhà.

- Không, cho anh bú ở đây cũng được mà.

Luống cuống, chị Đĩ Nuôi chẳng biết nói sao. Trật vú ra trước mặt ông

chủ là một sự vô lễ, vả chị cũng thấy thẹn. Nhưng ông chủ nào phải người
thèm thuồng cái gì. Nghĩ thế, chị e phải mắng về tội bướng bỉnh, nên lúng
túng, chị vạch yếm ra.

Nhưng thằng bé no nên nó chĩ ngậm, và quờ tay sang vú bên kia. Ông

chủ như được trúng kế, bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.