TẤM LỤA ĐÀO - Trang 136

mắt chàng từng quen từ hai năm nay.
Đàn bà đi chợ, xe đạp, xe hơi tránh nhau trên đường lao xao. Minh vụt nhớ
lần đi dạo ở bờ sông Cái Cối lần đầu. Emilie hoảng sợ chiếc xe đò lướt
qua... chàng mỉm cười. Bây giờ chắc nàng không còn sợ nữa.
Niềm hạnh phúc sáng hôm nay sẽ lớn gấp mấy lần trước gộp lại. Chàng dự
định sẽ nói với Emilie những gì, sẽ rủ Emilie đi đâu. Chàng nghe rộn lên
trong lòng khi nhớ đến đoá hoa hồng trên làn tuyết nõn. Nàng đã kể cho
chàng nghe về trận sốt kỳ đó và suýt bị má bắt gặp những dấu vết lạ
thường.
- Mình... hồi nào mình cũng không hay !
Kìa, một vạt áo dài phất lên giữa nền vườn cây xanh đậm. Chiếc xe lăn đến
gần. Chàng nhận ra Emilie mặc đồ đầm . Cái dáng mảnh mai quen thuộc ấy
dầu ở giữa chợ đời, chàng vẫn không lẫn với ai, không cần "mụ bà phải làm
dấu" . Chiếc thắt lưng màu tím nổi bật lên nền áo trắng tinh khôi. Mấy lúc
sau nầy Emilie thường dùng màu tím. Nàng bảo nàng không thích những
màu lộng lẫy, sáng chói. Màu tím vẫn lộng lẫy nhưng lại chững chạc hơn
các màu khác.
- Emilie ! - chàng cất tiếng gọi làm nàng giật mình ngẩng đầu nhìn lên.
Chiếc xe chạy chậm rồi dừng lại trước mặt Minh . Emilie reo lên:
- Anh về bao giờ vậy ?
- Mới chiều hôm qua.
Emilie suýt trách yêu "Sao không cho em hay ?" nhưng nàng chợt nhớ ra
rằng Minh đâu có cách nào cho nàng hay được, nên ngưng ngang.
Minh bảo ngay:
- Em ra hiệu xe đạp Tám Trận ngoài Bến Chợ mướn một chiếc cho anh.
Anh sẽ cuốc bộ ra đó rồi mình đi dạo.
- Ông Đốc bảo em ra làm việc gì ngoài trường.
- Không có việc gì hết.
- Ổng gởi giấy cho ba em mà.
- Anh biết... anh biết!!!
Minh cho Emilie rõ đó là mưu kế của thầy Xuỵt giúp Minh gặp nàng.
Nhưng nàng không tin. Nàng bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.