TẤM LỤA ĐÀO - Trang 151

phải sửa lại như vầy :" Quân, Sư , Mẫu, Phụ " . Chịu chưa ? Nhưng nằm
trên một lát rồi bị lật xuống nằm dưới mấy hồi.
- Ừ, phải đó, nằm dưới khoẻ hơn mà lại sướng hơn nằm trên - Một ông pha
trò làm cái bà thắc mắc cười trừ.
... Sáng hôm sau Minh dậy sớm đi rảo ngoài vườn. Mấy chục gốc cam tơ
trĩu trái. Hai cây vú sữ trắng trước nhà rậm um, bóng cây che cả nửa sân.
Minh chợt nhớ tới gốc vú sữa nhà trường, lâu nay không có học trò chắc nó
buồn lắm. Hình ảnh Emilie ở bến đò sống lại trong đầu Minh , bàn tay giơ
lên như những búp hoa huệ kỳ lạ.
Mới đây mà đã xa nhau ngần ấy rồi. Không biết nàng làm gì trên đó bây
giờ ? Minh mong ngày tháng qua mau để trở lên gặp nàng. Trong khung
cảnh đồng quê chàng vẫn không bỡ ngỡ. Chàng là cây năn cây lác ở đồng
này mà cái ngọn có đôi kho ngóng thấy đèn điện của thị thành, nhưng cái
gốc có bao giờ xa đồng ruộng.
Đang vẩn vơ suy nghĩ thì thằng Bảo chạy ra:
- Anh Minh, đi bắt kiến vàng với em !
Minh nhìn Bảo trìu mến:
- Em học khá không Bảo ?
- Để em đưa vở cho anh xem.
- Hột vịt ung sắp hàng trong đó hả?
- Đâu có anh. Em không khi nào lọt xuống hạng ba.
Bảo vác cái bao bố tời đi trước. Minh theo sau xách cây câu liêm móc dừa.
Minh đã rành vụ bắt kiến vàng thả lên cam từ lâu nên vui vẻ đi theo em.
Thằng Bảo dắt Minh xuống bở trâm bầu ở đầu đất. Nhìn lên ngọn cây, thấy
cơ man nào là ổ kiến. Lạ thay cái xã hội loài kiến. Hễ ở dâu có kiến vàng
thì không có kiến hôi, và ngược lại.
Bảo nói một cách rành rẽ:
- Muốn bắt đầy bao mà khỏi bị con nào cắn thì phải muối tro cả mình mẩy.
Như vậy nó không khi nào dám động tới.
- Giỡn hoài! Mấy lần anh làm như vậy anh cũng bị cắn, về tới nhà phát
nóng lạnh nhớ không ? Vậy em có cách nào khác không ? Hay là cứ gồng
mình cho nó cắn miết rồi nó sợ luông?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.