TẤM LỤA ĐÀO - Trang 223

chỗ Minh, trên gối Minh, thở nốt hơi hám của Minh còn sót lại. Nàng nhớ
đêm hợp cẩn của vợ chồng nàng. Việc vợ chồng xảy ra... trễ một đêm. Rồi
từ đêm đó trăng mật, nhưng trăng chỉ sáng từng chập và mật chỉ ngọt từng
hồi. Có điều làm cho nàng ngạc nhiên là chàng chỉ nồng nàn trong lúc yêu
đương. Dường như có điều gì làm chàng ngại ngùng nên chàng không âu
yếm nàng. Và sau phút yêu đương, dường như chàng ân hận. Chàng như
còn để dành cho ai. Hơn nữa, có lần chàng làm bạn đồng hành với nàng
nửa chừng. Chàng đưa nàng gần tới ngưỡng cửa thần tiên thì ngưng, rồi rẽ
ngang đi tìm thú vui khác với một người bạn vô hình.
Buổi sáng, khi xếp soạn chăn chiếu nàng còn tìm thấy rõ nhu in những dấu
vết của lạc thú. Nhiều lúc nàng như tấm lụa đào nằm phơi phới chờ một tia
nắng đến xuyên qua để lụa trở mình, thì cái ánh nắng lại còn ở mãi đâu đâu,
nhạt dần rồi tắt mất. Trong lúc nàng sắp ôm ghì lấy chàng để cùng loan
phụng hoà minh thì tiếng hát lại trở thành tiếng khóc đẫm lệ . Cái gì đã làm
cho chàng thất vọng ở nàng ? Công, dung, ngôn, hạnh ? Nàng xét thấy ở
mọi mặt nàng đều trên trung bình. Trinh tiết ư ? Chàng còn nghi ngờ gì
được nữa! Chàng bướm biết được mùi hoa vườn nhà, và đó là lần thứ nhất
hoa hé nhụy . Thì cớ sao, cớ sao nàng bị dày vò, đày đoa. bằng mọi thứ cực
hình âu yếm đau đớn hơn cả cực hình dành cho tử tội. Tử tội trước khi lãnh
hình phạt còn biết mình tội gì, còn nàng thì tội gì, nàng không được "kẻ xử
phạt" cho biết. Nàng khóc ướt cả gối, hận ngập tràn lòng, nhưng biết than
vãn cùng ai. Gái đã có chồng. May nhờ rủi chịu. Vạn khẩu mạc từ . Dẫu
nàng có trăm miệng nàng cũng không thể nói được một tiếng thanh minh...
với ai. Mà nàng có gì phải thanh minh? Bao nhiêu lần nàng định gào thét
vào tai chàng: "Mình muốn giết em thì xin giết bằng dao, đừng giết em
bằng sự âu yếm nửa vời!" Sự kêu van xác thịt của phượng loan đã nhiều lần
giục chàng đi tới , nhưng nàng vẫn có cảm giác chàng như một đao phủ làm
cái việc giết người. Làm đổ máu nhưng lại sợ nhìn thấy máu.... Bây giờ đò
đã tới ngang nhà nàng rồi chắc ! Tự nhiên nàng tự nhủ thầm như vậy. Chắc
chàng đang ngồi ở mũi đò nhìn lên nhà nàng. Chiếc cầu nước ba nàng mới
bắc cho nàng bước xuống ghe về nhà chồng chắc hãy còn nguyên. Cũng từ
chiếc cầu đó chàng bước lên rước nàng về đây. Nàng miên man nghĩ ngợi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.