TẤM LỤA ĐÀO - Trang 239

Bền vừa nói vừa đi lên:
- "Ẻn" có đó không ?
- Đi đâu chưa về !
- Mày đi đâu mới về đó ?
- Tao đi mướn xe đạp đằng ông Tám Trận để hai đứa đi chơi nhưng khi về
thì không thấy nàng ở đây nữa.
- Lúc chiều tao trở lại đây, tao gặp nó ở ngoài đường, tao hỏi có mày ở trển
không, nó nói không. Tao hỏi nó đi đâu ? Nó bảo nó đi đâu đó tao không để
ý. Đứng nói dăm ba câu rồi tao đi công việc, định trở lại đây rủ bây đi tiệm
Lục Mừng , nếu không thì mua vịt quay xá xíu chạy xuống nhà tao chơi.
- Emilie đâu có chịu đi đêm như vậy.
- À quên! Tụi bây chưa cưới mà tao tưởng cưới rồi. Nếu nó không đi thì
mày đi với tao. Tao sẽ phụ nhĩ thêm về cách sút vô gôn cho mày thi hành.
- Giễu hoài mày ơi! Tao đang rầu đây nầy!
Bền rút lui hồi nào, Minh cũng không hay.
Chàng ngó quanh đầu giường, trên vách đều không có bộ đồ nào cả.
Chàng xách va ly bỏ lên giường soạn tìm quần áo. Chàng thấy rõ sự chăm
sóc tỉ mỉ của Sương trên những làn xếp thật tươm tất.
Càng bới các lớp quần áo chàng càng thấy tội nghiệp Sương. Nàng yêu
chồng rất mực. Nhưng chồng nàng đã "đày đoạ" nàng bằng những " cực
hình" kinh hoàng. Và nay: sự phản bội.
Chàng hối hận khi nhớ lại lúc yêu đương nàng bồng bột, chàng đã gọi tên
Emilie và đã cố tình than thở " Ôi giường cưới, huyệt mộ tình ta !" bằng
tiếng Pháp để nàng không hiểu.
Bổng tay chàng dừng lại. Chàng đã bới cái "huyệt mộ tình ta" đầy nhóc
hương hoa tới đáy. Một bộ đồ ngủ. Bất thần chàng cầm lên tay và nhận ra
rằng đó là bộ đồ nàng mặc đêm hợp cẩn. Mùi hương da thịt của giai nhân
hãy còn thoang thoảng quấn quyện bên chàng. Bỗng một tấm lụa nhỏ
vuông vắn, nõn nà rơi xuống giường. Chàng buông quần áo nhặt tấm tấm
lụa lên. Giữa màu trắng tinh nguyên in những cánh đào đỏ sậm.
Có vệt giống hình quả tim biến thể, có dấu giống hình nửa cặp môi, có dấu
lốm đốm như cánh hoa đào vỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.