TẤM LỤA ĐÀO - Trang 247

Hôm sau Sương đưa cho Lan một mẩu giấy và nhờ đọc giùm xem có phải
tên bánh không. Lan cầm lấy và nhìn sửng sốt hồi lâu mới hỏi:
- Ở đâu mà chị có cái tên... ủa cái chữ này ?
- Tên bánh lạ phải không em ?
- Dạ không..khộ.ông phải tên bánh mà là tên người.
- Ủa, vậy sao ?
- Mà là tên một người con gái. Nhưng ở đâu mà chị có vậy ?
- Chị chép trong thư, ủa trong sách. Chị không biết tiếng Tây nên hễ gặp là
chép ra để hỏi em. Chắc đây là tên một cô đầm hả em ?
- Dạ đây là tên Tây, chắc chắn là tên của một cô gái nhưng không biết có
phải là đầm hay không.
Sương lại hỏi tiếp:
- Nếu tên đầm sao còn kèm một dọc tiếng Việt theo sau ?
- Dạ, đời bây giờ người mình đặt tên Tây cho con nhiều lắm chị à. Nhứt là
ở trên tỉnh.
- Lý Lệ Lan hay Loan gì đó ! Để chị vô buồng chép kỹ đem ra cho em coi.
- Chị đưa cả cuốn sách cho em đọc được không ?
- Ồ! Chị quên, cuốn sách chị cho một người bạn mượn rồi. Nhưng chị còn
nhớ rõ mấy tiếng Việt Nam . Và hình như còn có một tiếng Tây khác sau
tiếng Tây kia. Lilan hay Ly Lan gì đó.
- Lilian ! - Lan thốt như máy.
- Ờ đúng đó ! Mà sao em biết giỏi vậy ?
- Da... Đó là tên đôi của người Pháp thường dùng.
Sương cười hồn nhiên:
- Lâu nay chị cứ tưởng là tên bánh chớ !
Lan chớp chớp mắt và nói:
- Chị cũng có thể chế ra một thứ bánh và lấy đó làm tên bánh cũng rất đẹp,
như các tên bánh Tây khác: Renaissance, Feuilles Printemps, Madeleine,
Bras de Vénus.
-Ủa, em cũng biết nhiều thứ bánh Tây nữa sao ?
- Em chỉ đọc trong sách chớ không thấy mà cũng không biết làm! - Rồi Lan
nói luôn - Để vài bữa em về nhà lấy đồ đạc, sẵn dịp em đem mấy quyển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.