TẤM LỤA ĐÀO - Trang 39

Xuân Vũ

Tấm Lụa Đào

Chương 4

Nhớ đến bức thư, chàng không yên tâm. Chàng quay xuống dốc trở vào
sân. Lão quét lá thấy cậu học trò thơ thẩn ra chiều tìm kiếm cái gì thì hỏi:
- Cậu đã đánh mất vật gì ?
- Dạ , không ạ!
-Cái nghề quét lớp quét sân này thường cho tôi những chiếc chìa khoá.
Nhiều cô cậu đã cạy rương cạy tủ rồi mới tìm được. Tôi đã nộp tất cả cho
ông giám thị. Hiện giờ chắc ông có cả chùm như chùm chìa khoá của một
ông tài phú. Cậu lên đó mà xin lại.
- Dạ, cháu không mất chìa khoá ạ.! Nhưng cụ có thấy miếng giấy nào thì
đừng bỏ. Dạ, giấy...ấy mà ! Chắc cháu đánh rơi bên ...gốc vú sữa !
Lão già sành tâm lý nhưng làm bộ hỏi lảng:
- Bài vở gì của cậu phải không ?
- Dạ !
- Thế thì tôi để đằng cuối dãy nhà, ngay ngoài thềm kia kìa.
Minh hấp tấp đến , xốc bừa những tập vở đủ cỡ, nhưng không gặp miếng
giấy mà chàng muốn tìm.
Thấy Minh trở lại với vẻ mặt hớt hải, lão già nói ngay:
- Nếu cậu không tìm được thì đến cái thùng sắt sau hè , tôi vừa gom một
mớ trút vào đó.
Minh không có tí hy vọng nào ở cái thùng nên trở vào phòng ngủ. Gặp bạn
nào chàng cũng hỏi có thấy "miếng giấy " của chàng không ? Chẳng ai biết
giấy gì. Thì may có kẻ mách nước một cách chắc chắn:
- Mày đi xuống nhà tắm tìm anh bồi Đông. Anh ta giặt áo quần thường moi
túi để tìm xu cắc lẻ.
Minh tất tả chạy đi tìm anh bồi Đông. Anh ta đang đứng trước đống quần
áo vun như núi. Bọt xà phòng trắng phếu bao phủ cả bàn giặt.
- Anh Đông! Anh có thấy miếng giấy gì trong túi áo tôi không ?
- Số của cậu là bao nhiêu ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.