TẤM LỤA ĐÀO - Trang 74

Thiệt là đắc kỳ sở nguyện cho bố lẫn con, cho thân phụ lẫn nhạc phụ.
Người đầy tớ già mở cửa cho khách.
- Nói có tôi đến chơi !- Madeleine hất hàm.
Bền và Madeleine được đưa vào phòng khách sang trọng trong ngôi biệt
thự tân thời. Cặp chủ nhân bước ra chào mừng.
Hélène đang mang một quả bầu to còn René thì dắt một thằng nhóc con.
Hélène vốn thân với Madeleine từ trước nên đưa bạn vào phòng riêng để
hai chàng đực rựa ngồi ở sa lông. René gọi đầy tớ đem nước cam ra đãi
khách. Bền vừa hớp ngụm đầu tiên thì René vào đề:
- Coi bộ hai đứa dính như sam rồi đó ! Chừng nào cho moa uống sâm banh
?
- Chưa... tính ! - Bền bị hỏi bất ngờ , ú ớ đáp.
- Tính đi chứ ! Cậu vô đó là nhất. Đá banh không phải là cái nghề. Có ai
sống bằng đồng lương đá banh đâu. Lại còn nguy hiểm !
- Moa đang lo... thi.
- Thi cử gì cho mắc công. Cậu đã lên tới 4ème là giỏi lắm. Moa định bỏ học
hồi 2ème nhưng bị Ông bố kềm... nên rán bò lên tới 3ème là hết sức. Thằng
Be em tớ vừa cưới con ông Lục sự toà án do Hélène làm mối. Bây giờ vợ
chồng nó sống như tiên.
Bền nhìn thằng nhỏ mắt đục lờ, tóc như râu bắp thì hỏi René:
- Thằng bé nói tiếng gì ?
- Nó được dạy tiếng mẹ đẻ.
- Là tiếng nào ?
- Là tiếng của mẹ nó, kẻ đẻ ra nó. Đó là điều mong ước của ông via moạ.
Ổng muốn gia đình moa sẽ Tây hoàn toàn từ ngôn ngữ đến phong tục.
Thằng bé này sẽ gọi moa bằng toa như moa gọi bố moa bây giờ vậy.
Hélène đưa Madeleine trở ra. Nàng nói tiếng Việt bằng một giọng pha chè
rồi đi luôn tiếng Pháp:
- Chúc anh chị hạnh phúc nhé !
René tiếp với Bền:
- Thằng Be em tao nó đang làm chủ vườn cao su ở Thủ Dầu Một. Hélène
còn một cô bạn đẹp lắm. Mày coi thằng nào muốn đi chung xuồng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.