TẤM LỤA ĐÀO - Trang 83

- Ủa, sao vậy cụ ?
- Ai biết đâu. Quảng cáo nó chỉ cho biết khúc đầu và khúc chót, còn khúc
giữa thì nó lại bịt kín mít. Nếu biết thì ai còn đi coi! - Lão già nói với giọng
pha trò... - nhưng khúc giữa mới là khúc ha... ay nhất ! Tụi nó khôn tổ bà !
Minh bưng ly sữa mà bụng càng hoang mang, không biết nàng có hẹn thật
hay mình lai. cũng tưởng tượng như bức thư ? Và rạp hát có thể là rạp hát
bóng lắm chớ không nhất thiết phải rạp Nam Xuân.
Bỗng Minh buột miệng hỏi:
- Nãy giờ cụ có thấy cô nào tới đây không ?
- Cô nào ?
Minh ú ớ:
- Cô em tôi đấy mà !
- Tới uống sữa đậu nàng của tôi thì nhiều lắm, tôi biết cô nào ?
Minh làm thinh.
- Cô ấy mặc áo gì ? - Lão già lại hỏi.
- Áo trắng ủa..u?a áo tím ! Ơ mà kia kìa... - Minh bước đi, miệng gọi -
Emilie !
- Em xin lỗi anh ! Anh chờ em lâu chưa ? - Emilie mừng rỡ.
- Không lâu... lắm !
Emilie cũng tỏ ra hấp tấp và ngượng ngùng nhìn Minh. Nàng quay sang lão
già:
- Cụ cho tôi xin hai lỵ Để nguội, chút nữa tôi quay lại uống!
Rồi không ai bảo ai, hai người dắt nhau đi nhanh ra khỏi cái ánh sáng lờ mờ
của chiếc đèn dầu, như lẫn tránh cặp mắt của lão già.
Đến một vùng bóng tối, hai người dừng lại. Minh chưa kịp nói gì thì Emilie
bảo:
- Em chỉ ở đây được vài phút thôi.
- Sao vậy ?
Emilie ngập ngừng:
- Vì em nói với ba em... a... ạ.
- Em đang coi hát ? - Minh nhìn Emilie.
- Em nói em khát nước nên đòi ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.