TẤM LỤA ĐÀO - Trang 86

Emilie bước lại. Lão già đã múc sữa đưa cho nàng. Emilie móc túi trả tiền
rồi hai người cùng đi. Lão già chạy theo đưa lại bảo là "mợ" đã trả rồi lúc
nãy.
- Sao em trở ra?
- Em ngồi xem tuồng mà bụng nóng y như lửa đốt, không hiểu gì hết. Ba
em thấy em xoay qua trở lại bèn hỏi em. Em nói lớp hát buồn quá em
không muốn coi nữa. Ba bảo em ra ngoài đứng chờ hoặc kêu xích lô về
trước cũng được. Ba em muốn coi cho biết kết cuộc ra sao !
- Em coi đến đọan nào ?
- Đoạn "Lan lên chùa. Anh Điệp tìm đến. Chị Lan cắt dây chuông rồi chạy
vộ Anh Điệp kêu lên một tiếng đau đớn." Em nghe như nhát dao cứa vào
tim em. Em khóc.
Minh đứng lặng thinh. Emilie thút thít. Minh không biết dỗ dành cách nào
đành nhìn nàng như con bướm vờn cánh hoa rung rinh mà không dám đậu
lên.
Hồi lâu Minh mới tìm ra câu an ủi nàng:
- Đó là tuồng người ta đặt ra chớ không phải thiệt đâu Emilie à !
Emilie ngẩng mặt lên, nước mắt lấp lánh trên má, giọng run run:
- Chị ấy cũng tên Lan, trùng tên với em.
- Nhiều người trùng tên nhau, đâu phải mình em!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.