TẤM LỤA ĐÀO - Trang 91

- Cậu còn đá nữa không? Kiếm cho tôi cái vé vô cửa để coi cậu làm bàn -
Ông già nói tỉnh bơ.
Minh đáp:
- Lúc rày nó đá tới hai đội lận cụ ạ. Sợ e nó sút cú "lộn lèo " ủa "lộn mèo "
không nổi như trước.
- Nói vậy ngoài đội nhà ra cậu còn đá cho đội nào nữa hả?
- Không! Hai đội đều của nhà hết. Nhưng đội mới này nó đá mệt hơn. Chỉ
có mình nó và thủ môn của bên kia thôi. Mà trận nào nó cũng thua bàn
trắng, thủ hoà là may lắm.
Lão già làm bộ chưng hửng :
- Đội gì kỳ gì vậy?... À, tôi hiểu ra rồi ! - Lão cười đắc chí, nhìn Bền - Hèn
chi độ rày tôi thấy cậu hôi sút sức. Hà hà ! Nhưng không sao đâu ! Rán sút
cú pho ! Chỉ một ít lâu thủ môn ôm "banh lông " của cậu rồi phoọc phe "
luôn.
Rồi quay lại Minh, lão hỏi:
- Còn cậu đã bơm được xe cho ẹ.em gái chưa?
Bền đáp hớt :
- Nó đang còn xách ống bơm chạy xà quần !
- Tiếng "bơm" làm cho tôi nhớ chuyện hồi bên Tây ! - Lão già nói - Hồi đó
tôi suýt bị nhốt cát sô cũng vì vụ bơm xe đạp cho bà đầm chủ nhà.
- Bơm xe sao mà ở tù vậy cụ? - Minh tò mo.
- Thế mới tức cười chứ ! Chẳng là như vầy - lão già đằng hắng lấy giọng -
Tôi mang tiếng là đi lính Tây hồi "cát tó đít duýt " nhưng qua bển có thấy
giặc giả gì đâu ! Chỉ toàn là giặt quần áo, sửa xe, lau giày đinh cho vợ
chồng một ông quan ba, tiếng Tây nó gọi là "cập tền " đó. Ông quan ba đi
làm trong trại lính cũng như ong dèm Ric , ong dèm Rắc ở bên Sài gòn
mình (11ème RIC: 11ème Regiment d Infanterie Colonial là trung đoàn bộ
binh thuộc địa ; 11ème RAC là 11ème Regiment d Artilleria Colonial:
trung đoàn pháo binh thuộc địa ) - Lão cười khẩy rồi tiếp - Một bữa trưa,
tôi đang giặt quần áo cho vợ chồng ổng, bỗng tôi nghe tiếng kêu: "Ê, cá rán
xanh !" Số numrô lính của tôi là "45" nên bà ta chỉ gọi số lính chớ không
gọi tên vì tên tôi là thằng Khoánh rất khó kêu, bả không thèm dùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.