TẤM LỤA ĐÀO - Trang 97

- Anh không bao giờ bỏ em bơ vơ - rồi kể một loạt những địa danh - Bắc
Rạch Miễu, cầu Cá Lóc, tiệm thuốc Bắc Thọ Xuân Đường, tiệm Rượu, bến
đò Cái Cối hoặc chạy lang thang tới đâu hay đó.
Emilie làm thinh. Minh hỏi:
- Hay em muốn... - Minh nghiêng sát má nàng, định hôn, cái hôn chàng tính
tặng cho người yêu hôm gặp ở bên ngoài rạp hát, nhưng vì sợ hãi, vì bộp
chộp rồi quên - bến Bắc Rạch Miễu nghen !
Emilie mặt đỏ rần, nàng né qua và lắc đầu làm Minh hụt lần nữa.
- Bến bắc Rạch Miễu tới mười bốn cây số, em chưa từng đạp xe xa như thế.
Cầu Cá Lóc chỉ có mấy gốc cây me còi. Bây giờ mình đâu còn trèo được
như hồi trước nữa. Chùa Phật có gì lạ hả anh ?
- Ở sau vường cây mát lắm ! Ở đó mình sẽ mua dừa tươi uống nước.
- Em muốn đi Phú Khương không ?
- Em không muốn đi ra đó ! Rủi bể bánh xe không về được.
- Anh cõng cả em lẫn xe.
Minh thấy mình hơi bạo mồm, định rút lời nói, nhưng bỗng Emilie hỏi
ngoắt lại:
- Tại sao kêu là cầu Cá Lóc hả anh ?
Cả hai cùng nhìn nhau cười. Minh đáp:
- Chắc ở đó hồi trước có nhiều cá lóc nhất vùng nầy.
- Vậy hễ chỗ nào có nhiều cá trê, cá rô thì kêu là cầu Cá Trê, cầu Cá Rô hả
anh ?
- Anh nói mò vậy thôi chớ không rành !
- Còn chuyện cá bống mú khoét hang vô tiệm rượu rồi trổ qua sông Ba Lai,
có không anh?
- Mấy ông già kể lại như vậy thôi, chớ sự thật thế nào, không ai biết rõ.
Nhưng bây giờ người ta bảo cái bậc thạch ở mé sông trước tiệm rượu là để
bít miệng hang cá đấy !
Đạp một lúc hai người đã thấy mình chạy dọc bờ sông ra bến Bắc Hàm
Luông. Ghe thương hồ đậu dày đặc ngóc mỏ lên bờ, cột buồm tua tủa làm
người ta có cảm tưởng đây là một bầy cá kình sắp vượt Vũ Môn. Emilie trỏ
sang bên kia bờ sông:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.