TẤM LỤA ĐÀO - Trang 98

- Tại sao bến đò có tên là Cái Cối hả anh ?
- Chắc hồi đó ở bên kia sông có một ông thợ đóng cối tốt lắm. Ở xa người
ta cũng nghe danh nên tìmtới mua, riết rồi thành danh là Cái Cối
- Thiệt hả anh ?
- Thiệt !... Minh cười xoà.
Càng về phía bến Bắc Hàm Luông, dòng sông Cái Cối càng nở rộng ra.
Mặt nước lấp loáng dưới nắng trưa chói loà như một tấm kiếng khổng lồ lật
ngửa, phản chiếu trời mây lồng lộng sâu thẳm. Vài chiếc tàu nhà binh ở đâu
mới tới đỗ tại bến La Marne để lấy nước, con nít xúm lại coi mấy anh lính
thủy Pháp cởi trần da đỏ như thoa trái mồng tơi. Bỗng Minh nói:
- Năm tới không biết ai sẽ là Jeanne d Arc hả em ?
- Thì cũng con Liễu thôi chớ ai, anh ! Nó là hoa khôi trường này mà! Anh
Bền cưới con Mad rồi sẽ hối tiếc . Yêu con Liễu có phải đẹp đôi hơn không
?
- Anh ta bảo con Liễu bắt anh ta chờ hơn một năm . Lâu quá !
- Chờ một ngàn năm cũng chờ! Một năm mà lâu sao?
- Tại tánh nó như vậy. Nó bảo banh trong chân không sút để người ta cướp
mất.
- Ảnh coi người ta là trái banh à ?
- Đó là ví dụ thôi chớ không phải vậy. Nó cũng biết con Liễu để ý nó. Và
nó cũng yêu con Liễu nhưng trái nào chín trước thì hái trước. Chờ trái kia
biết có hái được chăng. Rủi nó rụng vô tay người khác có phải uổng công
không ?
- Mình đứng dưới gốc canh chừng thì làm sao rụng vào tay người khác
được
Ra gần đến vàm sông, gío thổi ngược bét mắt ác hơn cho gió sớm mai ở
dốc nhà trường. Emilie một tay kềm xe, còn tay kia đè gấu váy xuống, để
che lấp cái bớt son giống như cánh hoa hồng.
- Cấm nhìn nghe !- Emilie nói.
- Ai nhìn gì đâu ! - Minh bướng bỉnh cứ thỉnh thoảng lại nhìn sang xoi mói.
Ở những khúc quanh, Minh cố tình ép Emilie để có dịp chạm vai vào vai
nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.