TÂM LÝ HỌC TỘI PHẠM - TẬP 2 - Trang 120

15 năm. Yochelson thực hiện chương trình điều trị nghiên cứu về hành vi
phạm tội tại bệnh viện thay vì nhà tù vì ông ấy cho rằng môi trường điều trị
sẽ có lợi hơn cho nghiên cứu lâm sàng đồng thời có thể tận dụng kiến thức
chuyên môn của các bộ phận y tế và công tác xã hội của bệnh viện lớn.

Khi bắt đầu nghiên cứu, Yochelson không coi bệnh nhân của mình là

tội phạm”. Thay vào đó, ông coi họ như những người bị quấy rầy, là sản
phẩm của hoàn cảnh gia đình khó khăn và điều kiện xã hội áp bức. Ông ấy
đã dành hàng trăm giờ đồng hồ để ghi chép những gì đã diễn ra một cách chi
tiết, cùng hàng trăm giờ tiếp theo để điều trị cho những kẻ phạm tội trong
liệu pháp tâm lý theo hình thức cá nhân cũng như theo nhóm bằng các kỹ
thuật truyền thống mà ông ấy đã thực hiện thành Công ở Buffalo. Yochelson
tin rằng nếu có thể giúp các bệnh nhân ở St. Elizabeth hiểu rõ hơn về hành
vi trong quá khứ thì họ có thể giải quyết các mẫu thuẫn và không còn phạm
tội. Sau vài năm thăm dò những trải nghiệm ban đầu và sự phát triển tâm lý
xã hội của những kẻ phạm tội này, ông ấy nhận thấy một điều khá rõ ràng.
Bất chấp những hiểu biết tiếp thu được, những người đàn ông này vẫn tiếp
tục phạm tội ngay trong khuôn viên bệnh viện và khi bị bắt, chúng đã sử
dụng những hiểu biết mới để biện minh cho hành vi phạm tội đó.

Không nản lòng, Yochelson nhận ra rằng ông sẽ phải thực hiện một

chiến thuật mới. Khi phát hiện ra việc tìm kiếm nguyên nhân là một điều vô
ích và chỉ góp phần hợp lý hóa lý do của những kẻ phạm tội, ông ấy đã
không còn tin vào những câu chuyện tự biện minh của những bệnh nhân kia
và tập trung vào suy nghĩ hiện tại của họ. Khi thực hiện điều này, ông ấy
thấy rằng họ hoàn toàn có lý trí và không hề điên rồ chút nào. Ông kết luận
lời bào chữa bằng căn bệnh tâm thần giúp họ thoát khỏi tù tội là một trò hề.
Trên thực tế, họ không khác gì những tội phạm mà ông đã nghiên cứu –
những người không bao giờ phải nhập viện vì căn bệnh tâm thần.

Càng ngày, Yochelson càng trở nên cứng rắn, không phải vì muốn

trừng phạt những kẻ tội phạm mà ông ấy muốn họ phải chịu trách nhiệm về
hành vi của mình. Chỉ khi coi họ là những kẻ gây ra tội ác chứ không phải
những nạn nhân như họ từng tuyên bố, ông ấy mới có thể vượt qua những
rào cản do họ dựng lên để gây nhầm lẫn và mất tập trung không chỉ cho ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.