vào thời điểm phạm tội. Cuối cùng, ngay cả khi có thể chắc chắn rằng người
đó bị bệnh tâm thần khi thực hiện hành vi phạm tội thì điều đó cũng không
có nghĩa anh ta không thể phân biệt đúng sai.
Nhập viện điều trị căn bệnh tâm thần mang lại cho kẻ phạm tội một lời
bào chữa giúp hắn có thể tiếp tục thực hiện nhiều hành vi phạm tội hơn. Mỗi
lần điều trị tại cơ sở tâm thần đều giúp anh ta có thêm tài liệu chứng minh
căn bệnh tâm thần đó. Bất cứ khi nào bị bắt, anh ta sẽ được coi như một
phạm nhân với tình trạng tâm thần. Do đó, đối với một hành vi phạm tội
mới, anh ta có thể bị đưa vào bệnh viện thêm một lần nữa chứ không phải
nhà tù. Nếu anh ta nghĩ rằng có thể kiếm được một món hời lớn hơn, có thể
là một cuộc sống nhẹ nhàng hơn trong bệnh viện thay vì trong nhà tù, anh ta
sẽ tiếp tục ranh ma hơn những “bác sĩ tâm thần”.