TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1984

Chương 9: MÃ SỐ

Về đến nhà thì đã rất khuya.

Phương Mộc nhón chân, nhẹ tay mở cửa, phòng khách vẫn sáng

đèn, cửa phòng ngủ đóng kín, bên trong hoàn toàn im ắng. Anh nhìn cái
giá để giày dép, giày của Á Phàm vẫn còn đây.

Chắc cô ấy đã đi ngủ.

Cả một ngày trời Phương Mộc toàn làm việc ở phòng Vật chứng

khu công an, nát óc đánh vật với đám vật chứng bề bộn bày chật cái bàn,
anh muốn xác định trạng thái tâm lý của hung thủ khi đứng trước cái túi
nước nhưng vẫn không thu được kết quả gì. Suốt từ sáng khi ánh dương
rực rỡ cho đến lúc trời sẩm tối, hút hết một bao rưỡi thuốc lá, nếu anh
cảnh sát trực ban không nhắc nhở thì có lẽ anh sẽ ngồi qua đêm đến
sáng.

Hung thủ hành động rất kín kẽ, thái độ rất bình tĩnh, chứng tỏ hắn

hết sức tự tin. Thông thường, hung thủ gây án xong thì vội vã chuồn khỏi
hiện trường, nhưng tên này thì dường như rất có trật tự, bài bản, quét dọn
hiện trường sạch sẽ tinh tươm. Đúng là khi đó cả khu chung cư Phú Dân
gần như không có người ở, nên hắn có thừa thì giờ và điều kiện an toàn
để xóa sạch mọi dấu vết. Nhưng hắn không thể dọn dẹp sạch sẽ trong
bóng tối, hắn phải có một chút ánh sáng; nếu dùng đèn pin thì rất dễ bị
những người dân ở các tòa nhà khác chú ý, thế mà hắn lại đứng ngay
trước cái túi. Để thưởng thức "tác phẩm" của mình ư? Như thế e rằng
hắn quá nôn nóng. Dùng thủ pháp quái dị, ở một khu vực nhạy cảm, chắc
giới truyền thông sẽ tha hồ đưa tin. Thông qua ti vi, đài phát thanh hoặc
mạng internet, hắn sẽ khoái trá nhấm nháp lại cái hành động "hoành
tráng" của mình, có phải là càng "sung sướng" không?

Có phải hắn xóa sạch các vân tay trên cái túi nước? Với sự bình

tĩnh và năng lực phản trinh sát của hung thủ, thì chắc chắn hung đủ đã đi
găng tay khi gây án. Ở hiện trường thứ nhất, tức căn phòng 405, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.