TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1035

Phương Mộc xuống lầu đi về phía ký túc xá, khi đi qua sân, anh

nhìn thấy một người đang đứng dựa vào cột xà đơn. Là Lỗ Húc.

Phương Mộc nghĩ một lát rồi nhón chân bước đi. Lỗ Húc cũng

nhìn thấy Phương Mộc, hướng về phía anh cười cười, đứng thẳng người
dậy.

“Vẫn chưa về à?”

“Ồ, vừa mới chia tay với tiến sĩ Dương.” Lỗ Húc nhìn về phía

cổng lớn, “Các đồng nghiệp đều lái xe về cả rồi.”

“Ừ, hay để tôi đưa cậu về nhé?”

“Không cần đâu, không cần đâu.” Lỗ Húc liên tiếp xua tay, “Tôi tự

lái xe về cũng được mà.”

“Không sao, thực ra tôi cũng phải về.” Phương Mộc nói dối.

“Thế… thôi được.” Lỗ Húc do dự một lát, gật đầu, “Cảm ơn.”

Ngồi trong xe, Lỗ Húc không nói gì. Anh cởi cúc trên của chiếc áo

thu đông, tay áo cũng buông xuống, dựa cả người vào ghế xe, vẻ người
rất sa sút.

Phương Mộc chú ý đầu ngón tay của anh ta cứ vê vê một mẩu giấy

nhỏ đã đen nhẻm.

“Đó là cái gì vậy?”

“À.” Lỗ Húc cười, “Một đàn anh ở Sở bí mật đưa cho, nghe nói là

tráng dương bổ thận.”

Lỗ Húc kéo cửa sổ xe xuống, ném mạnh mẩu giấy ra ngoài, “Đúng

là coi nhau như đồ bỏ đi.”

Phương Mộc thấy hơi ngượng, không biết làm thế nào để an ủi anh

ta, nhịn được một lúc rồi nói bừa một câu: “Không phải thế đâu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.