TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1078

người. Tôi cảm thấy họ quen nhau, nhưng khẳng định chỉ thỉnh thoảng
gặp vì cả hai bên đều tỏ ra ngạc nhiên, họ nói chuyện với nhau vài câu.
Tôi đứng hơi xa nên không nghe rõ họ nói gì. Tiếp đó, Khương Đức Tiên
rời khỏi phòng Nội trú, đi theo hành lang đến phòng khám đăng ký khám
nội khoa Thần kinh. Sau khi gặp bác sĩ khám bệnh xong, ra hiệu thuốc
lĩnh thuốc rồi ra về.”

“Phương Mộc,” Trịnh Lâm nghĩ một lúc, “Cậu nói xem hay là ta

đã làm kinh động đến thằng cha này rồi?”

“Cũng có thể!”

Khương Đức Tiên đi đến phòng khám chắc chắn là ý nghĩ mới nảy

sinh, trong tờ khai đăng ký khám bệnh, anh ta chắc chắn khai là bị đau
đầu. Cách đó là đơn giản nhất, đồng thời cũng là lí do vào viện khó xác
định nhất. Anh ta làm như thế, hiển nhiên là để che giấu tai mắt của mọi
người. Khương Đức Tiên lúc đầu đi thẳng đến phòng Nội trú, điều này
chứng tỏ anh ta định đến thăm một người nào đấy. Thế nhưng vì sao
bỗng nhiên thay đổi ý định chuyển sang phòng khám?

Lẽ nào lại vì gặp hai người ở tầng 1?

“Hai người kia trông hình dáng thế nào?”

“Một nam, một nữ.” Người cảnh sát nhớ lại, “Người nữ rất xinh,

còn người nam, cao như tôi, xem ra rất ăn chơi, hình như còn nhuộm
tóc… ô, ô!”

Người cảnh sát bỗng giơ tay chỉ ra ngoài cửa sổ, “Chính là hai

người này.”

Một đôi nam nữ từ trong phòng Nội trú vội vàng đi ra, bước luôn

lên một chiếc taxi.

Phương Mộc và Trịnh Lâm bốn mắt gặp nhau, cả hai đều không

che giấu được sự ngạc nhiên. Lại là một người quen.

Người con trai đó chính là Đàm Kỷ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.