TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1108

mình. Một đêm trước ngày cô ta tự sát, chồng cô ta vì mấy chuyện lặt vặt
đã bới móc và đánh cô ta. Trần Băng khóa trái cửa phòng ngủ, viết cho
tôi bức thư cuối cùng rồi ngồi lên bậu cửa sổ đến sáng, sau đó thì nhảy
xuống…

“Anh H bỗng nhiên giấu mặt vào trong hai bàn tay gân xanh chằng

chịt, toàn thân run rẩy.”

Từ hôm đó trở đi, cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn. Tôi cố

gắng nhớ lại hình ảnh của Trần Băng, nhưng không thể nào nhớ nổi.
Những bức ảnh chụp chúng tôi hồi tốt nghiệp sơ trung không biết vứt
đâu mất, về sau tôi liên hệ được với một người bạn học, được anh ta giúp
đỡ, mới tìm được một bức ảnh của cô ấy chụp hồi tốt nghiệp cấp 2. Hồi
ấy cô ấy rất gầy gò, ít nói. Ba năm học cấp 2 tôi không hề có chút ấn
tượng nào về cô ấy. Nhưng bắt đầu từ hôm đó, khuôn mặt ấy luôn luôn
hiện lên trước mắt tôi. Tôi không được nhìn thấy xác cô ấy, nhưng tôi
cảm thấy như tôi tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình cô ấy nhảy lầu.
Cô ấy ngồi trên bậu cửa sổ, ôm khung cửa khóc hu hu, luôn miệng gọi
tên tôi, sau đó buông tay nhảy xuống…

(Tiếng nói của anh H bỗng dưng im bặt. Đột nhiên, anh ta nhảy

dựng lên, cầm lấy cái khay trước mặt tôi rồi cứ thế đập vào đầu không
thương tiếc. Ấm trà, chén trà thay nhau lăn lông lốc trên mặt đất, nước
trà nóng bỏng rớt cả lên người anh ta.)

Mọi người xúm lại ngăn, còn anh H thì mặt tái nhợt, răng nghiến

kèn kẹt như sắp ngất đến nơi. Anh T bảo mọi người dìu anh H vào đặt
nằm trên tấm thảm ở góc phòng, rồi cậy mồm anh ta cho vào hai viên
thuốc an thần. Anh H ở trong tình trạng nửa tỉnh, nửa mê giãy giụa
không yên, mồm lảm nhảm những câu gì không rõ, một lúc sau động tác
của anh ta yếu dần, cuối cùng chìm vào giấc ngủ.

Mọi người trở lại ngồi trước bàn, anh T lại pha một ấm trà mới,

ngồi trầm ngâm một lúc, nói: “Phần còn lại tôi sẽ nói hộ anh H.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.