TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1328

Tiêu Vọng. Lúc này, một gã trọc đầu trong số đó nhìn thấy cây gậy cảnh
sát trong tay Tiêu Vọng, hắn vội vàng đưa tay xuống dưới bàn phục vụ.

Tiêu Vọng đưa mắt nhìn anh ta, không nói gì mà đi thẳng về phía

thang máy. Lập tức có mấy người xông đến định ngăn họ lại. Mặt Tiêu
Vọng lạnh tanh, anh xoay ngực chặn trước mặt kẻ cao lớn nhất, đặt chân
vào thang máy, tay giơ chiếc gậy cảnh sát lên chỉ vào mấy kẻ đang lăm le
xông tới, một mặt ra hiệu cho Phương Mộc lên tầng.

Phương Mộc đi nhanh lên tầng hai, khác với quang cảnh đèn đóm

sáng chói ở tầng một, tầng hai tối mù, thứ mùi kỳ dị nồng nặc hơn rất
nhiều. Đây là một gian phòng lớn có diện tích tương đương với tầng một,
hai đầu phía bắc và phía nam được ngăn ra thành mấy ô bằng gỗ tấm,
qua cánh cửa khép hờ, có thể nhìn thấy bên trong là chiếc bàn nước và
bộ ghế salon cũ rách. Mấy chiếc ghế salon kê lộn xộn giữa phòng, thấp
thoáng gương mặt mơ hồ của mấy người đang ngồi ở đó. Trên chiếc
salon gần Phương Mộc là một cô gái tóc dài chỉ mặc đồ lót đang nằm, cô
ta vẫn ngủ ngon lành, mặc cho tiếng nhạc đinh tai nhức óc. Phương Mộc
biết có rất nhiều cặp mắt trong gian phòng, sau vách ngăn đang chằm
chằm hướng về mình, anh lạnh lùng đưa mắt nhìn những con người im
lặng ấy một lượt, nghĩ đến cảnh Mễ Nam từng sống ở đây ngần ấy ngày,
sợ hãi, tuyệt vọng khi đang mang bầu, trong lòng anh trào lên sự phẫn
nộ.

Tiêu Vọng đi nhanh lên tầng, gọi to: "Đại Bân, ra đây!" Một gã đàn

ông cao gầy nghe tiếng đi ra, Tiêu Vọng chỉ cây gậy cảnh sát về phía anh
ta: "Bật đèn lên. Còn nữa, tắt ngay nhạc đi!"

Ngay lập tức, gian phòng bừng sáng, tiếng nhạc khó chịu cũng

biến mất.

Tiêu Vọng nhìn gian phòng bừa bãi rồi nói với gã thanh niên cao

gầy tên là Đại Bân, giọng lạnh băng: "Nhanh thật, hàng giấu đi hết rồi
hả?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.