TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1332

hất cằm về phía cô ả tóc dài mặc đồ lót đang nằm bất tỉnh trên sàn nhà,
"Có thể chết đấy."

Tiệm cầm đồ Đại Hâm nằm ở phía tây thành phố, đường đi đến đó

phải mất hơn hai mươi phút. Chiếc xe Jeep lao nhanh vun vút, cả ba
người trong xe đều im lặng, không ai nói với ai câu nào. Lạc Hoa thỉnh
thoảng lại khịt mũi hoặc đằng hắng trong cổ, ánh mắt hắn không ngừng
săm soi nhìn Phương Mộc và Tiêu Vọng. Cảm giác khinh ghét khiến
Phương Mộc chẳng buồn ngó đến hắn, anh lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ.

Thành phố về đêm trông khác hẳn với ban ngày. Mọi con phố, tòa

nhà đều trở nên rất đỗi xa lạ, dường như vừa mới đột ngột xuất hiện.
Phương Mộc bỗng cảm giác như mình đang di chuyển dưới lòng đất.
Đúng vậy, đây chính là một thế giới khác đang ngủ say dưới lòng đất, ở
nơi đây, cho dù là người bộ hành hay luật hành xử đều hoàn toàn đảo
lộn.

Điện thoại di động của Tiêu Vọng bỗng đổ chuông, anh nhét tai

nghe vào tai, liên tục "ừ" mấy tiếng, tiếp đó bảo "tôi biết rồi" và dập
máy. Chiếc xe Jeep đột ngột tăng tốc khiến Phương Mộc quay đầu lại,
chạm phải ánh mắt của Tiêu Vọng qua gương chiếu hậu.

"Xác định chắc chắn rồi." Tiêu Vọng nói ngắn gọn: "502."

Phương Mộc bất giác ngồi thẳng dậy, "Quay về luôn chứ?"

"Không." Tiêu Vọng đạp hết ga, "Giải quyết việc của anh trước."

Tiệm cầm đồ Đại Hâm đã đóng cửa từ sớm. Tiêu Vọng cầm cây

gậy cảnh sát gõ ầm ầm một hồi vào tấm cửa cuốn, đến khi mấy nhà bên
cạnh đều bật đèn lên, lão béo mới khoác áo ra mở cửa, vừa nói vừa chửi
rủa. Nhìn thấy cây gậy cảnh sát trong tay Tiêu Vọng, lão béo chột dạ,
miệng lắp bắp tuôn ra một tràng, rằng thì mình luôn làm đúng quy định
của pháp luật… Tiêu Vọng sốt ruột nói rõ mục đích cuộc viếng thăm của
họ, lão béo mới trở lại đúng với bộ mặt của dân kinh doanh buôn bán,
lão lập tức ra giá năm nghìn tệ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.