TÂM LÝ TỘI PHẠM - Trang 1374

"Cảnh sát thì sao chứ hả? Cảnh sát đánh người còn dã man hơn!"

"Anh Bá đã bị chính cảnh sát đánh chết…"

Phương Mộc không thể nhịn thêm được nữa: "Im ngay! Bây giờ là

cảnh sát phá án, mọi người bắt buộc phải phối hợp! Còn bà nữa…" Anh
chỉ vào bà Hồ, "Nếu bà muốn sự việc của con trai bà sớm được điều tra
rõ ràng, thì biết điều một tí!"

Câu nói lập tức có tác dụng, bà Hồ bĩu môi, gọi mấy bà già khác

quay lại bàn mạt chược, lại rộn rã xáo quân chơi tiếp.

Phương Mộc khẽ thở phào một tiếng, đưa tay kéo Hồ Anh Vĩ dậy.

Hồ Anh Vĩ vừa nhành mồm nhe răng che chắn cánh tay phải, vừa len lén
liếc nhìn Phương Mộc.

"Hồ Anh Bá là anh trai anh phải không?"

"Đúng vậy!" Hồ Anh Vĩ đáp rất rành rọt: "Nếu anh muốn hỏi

chuyện của anh trai tôi, thì anh tìm sai người rồi. Chuyện của anh ta tôi
không biết gì hết."

"Thế à?" Phương Mộc nheo mắt, đưa tay túm lấy cổ áo Hồ Anh Vĩ,

"Chiếc áo vest này là đồ hiệu, anh có đủ tiền tự mua không? Còn cái này
nữa…" Phương Mộc đá vào bao thuốc lá Trung Hoa dưới chân, "Anh
trai anh để lại cho anh bao nhiêu tiền?"

Ánh mắt Hồ Anh Vĩ bắt đầu lảng đi chỗ khác, "Đâu có… là tôi…

chơi xổ số…"

Phương Mộc tỉnh bơ siết mạnh tay, "Anh khôn hồn thì khai thật ra,

nếu không tôi sẽ thường xuyên đến tìm anh."

"Thôi được." Hồ Anh Vĩ không biết làm thế nào, hắn gằn giọng

văng ra một câu chửi bậy, "Tôi nói cho anh biết, sau này đừng có đến
quấy nhiễu tôi nữa."

Hồ Anh Bá và Hồ Anh Vĩ sống cùng với mẹ, nhưng Hồ Anh Bá

thường phiêu bạt bên ngoài, rất ít khi về nhà. Hồ Anh Vĩ kiếm sống bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.